KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 193

193

- Thật đƣợc nhƣ nhƣ, mƣời phƣơng không ngăn ngại; gọi là Vô

phƣợc giải thoát hồi hƣớng.

- Tính đức viên mãn thành tựu, lƣợng của Pháp giới diệt; gọi là Pháp

giới vô lƣợng hồi hƣớng.


Chi 6. Tứ gia hạnh.

A Nan, thiện nam tử đó, tu hết 41 tâm thanh tịnh ấy rồi, thì lại thành tựu
bốn thứ gia hạnh diệu viên:

- Tức lấy Phật giác, dùng làm tâm mình, nhƣ ra nhƣng chƣa ra, ví

nhƣ dùi cây để cho ra lửa mà đốt cái cây; gọi là Noãn địa.

- Lại lấy tâm mình, thành chỗ đứng của Phật, hình nhƣ nƣơng,

nhƣng không phải nƣơng, ví nhƣ ngƣời lên chóp núi cao, thân đã
vào hƣ không, nhƣng ở dƣới còn chút ngăn ngại; gọi là Đỉnh địa.

- Tâm và Phật là đồng, khéo đƣợc trung đạo, ví nhƣ ngƣời biết nhịn,

không phải ôm vào, nhƣng cũng không phải phát ra; gọi là Nhẫn
địa.

- Số lƣợng đều tiêu diệt, mê, giác và trung đạo, cả hai đều không có

gì; gọi là Thế đệ nhất địa.


Chi 7. Thập địa

- A Nan, thiện nam tử đó thông suốt đúng đắn đạo Đại bồ đề, chỗ

giác ngộ thông với Nhƣ Lai, cùng tột cảnh giới của Phật; gọi là
Hoan hỉ địa.

- Tính khác nhập với đồng, tính đồng cũng diệt; gọi là Ly cấu địa.

- Thanh tịnh cùng tột, sáng suốt sinh ra; gọi là Phát quang địa.

- Sáng suốt tột, giác viên mãn; gọi là Diệm tuệ địa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.