KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 80

80

QUYỂN BỐN

MỤC VII - CHỈ RÕ SỰ TIẾP TỤC GIẢ DỐI SINH RA

VÀ CÁC "ĐẠI" KHÔNG NGĂN NGẠI LẪN NHAU.

ĐOẠN I

ÔNG MÃN TỪ KHEN NGỢI PHẬT VÀ TRÌNH BÀY CHỖ NGHI.


Khi bấy giờ, ông Phú lâu na di đa la ni tử ở trong đại chúng, liền từ chỗ
ngồi đứng dậy, trật vai áo bên phải, đầu gối bên phải chấm đất, chắp tay
cung kính mà bạch Phật rằng:

- Đức Thế Tôn có oai đức lớn, khéo vì chúng sinh diễn bày Đệ nhất

nghĩa đế của Nhƣ Lai. Đức Thế Tôn thƣờng cho rằng trong những
ngƣời thuyết Pháp, tôi là bậc nhất, song nay tôi nghe Pháp âm
nhiệm mầu của Nhƣ Lai, cũng nhƣ ngƣời điếc, cách xa trăm bƣớc,
nghe tiếng muỗi mạt, vốn đã không thấy, huống nữa lại nghe. Tuy
Phật chỉ rõ, khiến cho tôi trừ đƣợc lầm lạc, nhƣng tôi chƣa rõ chỗ
rốt ráo, không còn nghi hoặc của nghĩa ấy.

Bạch Thế Tôn, nhƣ bọn ông A Nan, tuy đƣợc khai ngộ, nhƣng
chƣa trừ hết tập khí hữu lậu, còn bọn chúng tôi là những ngƣời đã
lên đến bậc vô lậu trong Hội nầy, thì tuy đã hết các lậu, nhƣng nay
nghe Pháp âm của Nhƣ Lai vừa dạy, còn mắc phải những điều nghi
hối.

ĐOẠN II

THIẾT LẬP HAI ĐIỀU NẠN HỎI


"Bạch Thế Tôn, nếu nhƣ hết thảy các thứ căn, trần, ấm, xứ, giới, vân
vân... trong thế gian, đều là tính thanh tịnh bản nhiên Nhƣ Lai tạng, thì
làm sao bỗng nhiên lại sinh ra các tƣớng hữu vi nhƣ núi, sông, đất liền,
thứ lớp dời đổi, trƣớc sau quanh lộn.

Lại Đức Nhƣ Lai nói bốn món đại địa, thủy, hỏa, phong, bản tính viên
mãn dung hòa, cùng khắp Pháp giới, vắng lặng thƣờng trụ. Bạch Thế
Tôn, nếu tính địa đại cùng khắp, sao lại dung đƣợc thủy đại; nếu tính
thủy đại cùng khắp thì hỏa đại không thể phát sinh; làm sao lại phát
minh hai tính thủy đại và hỏa đại đều cùng khắp hƣ không, không diệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.