KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 81

81

lẫn nhau? Bạch Thế Tôn, tính địa đại là ngăn ngại, tính hƣ không là rỗng
suốt, làm sao hai đại ấy lại đều cùng khắp Pháp giới. Tôi nay không biết
nghĩa ấy do đâu, xin Phật phát lòng đại từ, vén mây mê lầm cho tôi và
trong đại chúng." Ông Mãn từ nói lời ấy rồi, năm vóc gieo xuống đất,
kính mong lời dạy từ bi Vô Thƣợng của Đức Nhƣ Lai.

ĐOẠN III

PHẬT HỨA CHỈ BÀY THẮNG NGHĨA,


Khi bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo ông Phú lâu na và các vị A la hán lậu tận
vô học trong Hội rằng: "Ngày nay Nhƣ Lai khắp vì trong Hội nầy chỉ
bày tính chân thắng nghĩa trong thắng nghĩa, khiến cho ở trong Hội nầy,
những hàng định tính Thanh Văn và hết thảy các bậc A la hán, chƣa
đƣợc hai pháp: Nhân không và Pháp không, phát tâm hƣớng về thƣợng
thừa, đều đƣợc chỗ tu hành chân chính, thiết thực không xao động của
cảnh giới tịch diệt nhất thừa. Ông hãy nghe kỹ, tôi sẽ vì ông mà nói".

Các ông Phú lâu na kính vâng Pháp âm của Phật, lẳng lặng vâng nghe.

ĐOẠN IV

NẾU BẢN TÍNH ĐỂ CHỈ RÕ CĂN NGUYÊN HƢ VỌNG


Phật dạy: "Ông Phú lâu na, nhƣ ông vừa nói: Đã là bản nhiên thanh tịnh,
làm sao bỗng nhiên lại sinh ra có núi sông, đất liền. Vậy ông không
thƣờng nghe Nhƣ Lai chỉ dạy: Tính giác là diệu minh, bản giác là minh
diệu, hay sao?"

Ông Phú lâu na bạch: "Thƣa Thế Tôn, vâng, tôi thƣờng nghe Phật chỉ
dạy nghĩa ấy."

Phật bảo: "Ông bảo cái giác là minh, lại là vì bản tính nó là minh, nên
gọi nó là giác, hay là vì giác đƣợc cái không minh, mà gọi là minh
giác?"

Ông Phú lâu na bạch: "Nếu cái không minh đó mà gọi là giác, thì nó
không minh đƣợc cái gì."
Phật dạy: "Nếu không có sở minh là không có minh giác, thì có sở
không phải là giác, mà không sở, lại không phải là minh; và không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.