KINH THUẾ - Trang 242

Nên làm, y đều đã làm. Thường Thanh rớt đài, y thắng lợi toàn diện.

Nhưng khi đứng trên miếu đường, y lại thầm muốn nếm một ngụm mật
đắng kia.

Vì thế, Bạch Uy biết mình đã thua, thua không cam lòng, thua thật hồ đồ.

Y thật hy vọng mình có một khởi đầu bình thường, nhẹ nhàng với

Thường Thanh, không có ân oán, không có trả thù. Có thể tình cờ gặp trong
quán ăn, cũng có thể ngẫu nhiên thấy trên phố, thậm chí có thể đụng xe
hoành tráng nhưng không nguy hiểm ở góc đường. Như vậy, y có thể mở
rộng lòng mình tiếp nhận người đàn ông thô tục thẳng thắn đến đáng yêu
này.

Nhưng có một số chuyện không thể nào coi như chưa từng có gì. Thường

Thanh dù sao cũng đã bị mình làm tổn thương, cho dù tha thứ cũng không
thể không có vết rạn. Sự chống cự khi nãy chính là chứng cứ.

Bạch Uy sợ, y sợ Thường Thanh không chịu tha thứ cho mình, sợ anh ta

kết hôn với một người phụ nữ nào đó.

Thường Thanh không biết sự đấu tranh tư tưởng trong đầu Bạch Uy, anh

ta đang suy nghĩ, đây hình như là lần đầu tiên hai người dựa vào nhau mà
không làm tình. Tuy hai người đàn ông ôm ôm ấp ấp, không nói lời nào
giữa thanh thiên bạch nhật có hơi khó coi, nhưng cảm giác này thật tinh tế,
khiến người ta làm biếng, không muốn động.

“Bạch Uy.”

“Ừ?”

“…Không có gì.” Kỳ thực Thường Thanh muốn nói: cậu tốt với tôi, có

phải chỉ là muốn làm chuyện đó. Nhưng lời vừa đến miệng đã rút về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.