KINH THUẾ - Trang 68

thầm: nếu không phải thấy cậu đang yếu ớt, sợ chẳng chịu nổi thì không
làm hai viên viagra không được!

Nghĩ nghĩ, cuối cùng cứ nắm vậy rồi ngủ mơ mơ màng màng.

Ngủ dậy, chủ tịch Thường thấy thần thanh khí sảng vô cùng.

Còn Trì Dã trằn trọc cả một đêm, đến gần sáng mới ngủ được. Thường

Thanh có hơi hiểu vì sao quân vương không lên buổi chầu sớm — ôn nhu
hương là phần mộ chôn anh hùng! Nhìn tiểu Dã mặt mày thanh tú nằm bên
cạnh mình, Thường Thanh thấy nhìn thế nào cũng không đủ.

Nhưng suy cho cùng Thường Thanh cũng là người làm việc lớn! Lề mề

trên giường 3 tiếng xong, anh ta liền dứt khoát xỏ dép, xuống dưới lầu mở
hội nghị thường kỳ.

Đi tới cửa phòng họp thì đột nhiên thấy thị trưởng Bạch và Bạch Uy ngồi

trong phòng khách.

Nữ thư ký qua đón anh ta: “Chủ tịch, tôi đang muốn gọi điện cho ngài!

Thị trưởng Bạch vừa…”

Thường Thanh không đợi cô nói hết đã vội vàng đi về phía thị trưởng:

“Khách quý, khách quý! Ngài đến sao không gọi để tôi còn chuẩn bị!”

Thị trưởng Bạch cười đáp: “Chuẩn bị gì chứ? Tôi đâu đến vì công việc,

mà chỉ là người nhà của nhân viên đến gặp sếp của con thôi.”

Chủ tịch Thường vội nói: “Hoan nghênh! Rất hoan nghênh!”

Bạch Uy vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm đôi chân không đi tất của

Thường Thanh. Tuy Thường Thanh không để ý chuyện vặt vãnh, nhưng lúc
này cũng cười xấu hổ: “Ai da, hôm qua ngủ muộn quá, vừa mới dậy thôi,
đến tất cũng không đi, để mọi người chê cười rồi! Ha ha…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.