KINH THUẾ - Trang 7

Thành phố A là một thành phố nhỏ, không phải người biết hàng thì sẽ

không biết được đây chính là giày Nike chính hãng số lượng có hạn, dù có
tiền cũng không mua được!

Tiếc là bộ quần áo hàng hiệu của cậu thanh niên cứ như bị lăn một vòng

trong bùn rồi vậy, đen đen bẩn bẩn. Có người đi qua còn dùng tay bịt mũi
lại, xem chừng nó còn bốc mùi nữa đây.

Cậu thanh niên ăn xong thì lại bắt đầu tìm cái bàn kế tiếp. Vừa nhìn đã

thấy cậu là một người rất để ý, bàn nào mà đồ ăn còn thừa bị bới tung chẳng
ra làm sao thì người ta chả liếc lấy một cái, chỉ bàn mà đồ ăn còn hình dáng
nguyên vẹn, người ta mới có thể hạ mình ngồi xuống, há miệng không lộ
răng, thưởng thức một chút.

Bởi vì cậu toàn chọn những chỗ vắng lặng, cho nên nhân viên phục vụ

trong đại sảnh chưa từng chú ý tới cậu.

Thường Thanh duỗi duỗi người, kéo ghế qua, bắt chéo chân ngồi nghĩ:

lần đầu tiên gặp nhóc này là vào lúc nào nhỉ? Bốn năm trước đi?

Khi ấy, anh ta chỉ là một thương nhân phát triển nhà đất hạng ba, còn

phải khom lưng cúi đầu chờ cục trưởng Trì ký giấy phép. Mỗi ngày đều bò
đến cửa chờ gặp người ta để biếu quà, nhưng hết lần này tới lần khác đều
không vào được cửa.

Lúc đó mình rất chịu khó, còn muốn làm bữa rượu đầy tháng chẳng hạn,

cho mấy đứa con mà con chó nhà cục trưởng Trì sắp sinh ra nữa cơ.

Sau này con chó nhà cục trưởng Trì lại sinh non, có điều đứa con trai 18

tuổi của người ta lại trở về từ Mỹ, nghe nói là đi học piano ở Mỹ.

Sau khi trở về, người ta mở một bữa tiệc âm nhạc cỡ nhỏ trong nhà hàng.

Thường Thanh đã tốn 5 vạn dùng vàng ròng nguyên chất đúc thành hình
một cây đàn piano nhỏ để trang trí, rồi chạy theo mông người ta đem tặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.