KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 346

- Tâu phụ vương, đã xong.

- Vậy con hãy lựa một thị trấn.

- Tâu phụ vương, nếu vậy thì quanh mình phụ vương sẽ trống vắng, vương
nhi xin ở lại dưới chân phụ vương, chứ không đi đâu khác.

Vua rất hoan hỷ và bằng lòng ngay.

Sau khi chàng ở lại bêm mình vua cha, chàng hỏi Bồ-tát:

- Thưa dưỡng phụ, con phải làm gì nữa?

Ngài bảo:

- Hãy xin vua cha một ngự viên cũ.

Vương tử đồng ý và xin một hoa viên với số hoa quả trồng tại đó, chàng kết
bạn cùng những người thế lực trong kinh thành. Chàng lại hỏi phải làm gì
nữa. Bồ-tát bảo:

- Hãy xin vua cha cho phép phân phát tiền của khắp kinh thành.

Chàng làm theo và không hề bỏ quên một người nào, chàng phân phát tiền
của khắp kinh thành. Chàng lại hỏi ý kiến Bồ-tát và sau khi xin vua cha chấp
thuận, chàng phân phát thực phẩm trong cung điện, bọn nô tỳ, bầy ngựa và
quân lính, không sót nơi nào; đối với sứ giả các nước ngoài đến, chàng sắp
đặt nơi ăn chốn ở cho họ, chàng ấn định thuế má cho các thương nhân, mọi
việc gì cần thu xếp, chàng đều làm một mình cả.

Như vậy theo lời khuyên của bậc Ðại sĩ, chàng kết bạn với mọi người, cả
những người sống trong gia đình cho đến những người không gia đình, mọi
người trong kinh thành, các triều thần của quốc độ này cho đến đám ngoại
nhân, nhờ sức thu hút của chàng kết hợp bằng hữu lại với chàng như thể một
sợi dây sắt: chàng được mọi người yêu mến thiết thân.

Ðến khi vua lâm trọng bệnh trên vương sàng, triều thần hỏi ngài:

- Tâu chúa thượng, khi chúa thượng băng hà, chúng thần sẽ trao chiếc lọng
trắng cho ai?

Ngài đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.