KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 66

2. Con đã lập nên lắm chiến công,

Ðức vua giờ hẳn có quên chăng

Bao lần phục vụ nhiều công trạng

Như đã định cho các sứ thần?

3. Nay con cô độc, quá bơ vơ,

Chắc chắn mạng chung đã đến giờ,

Phục vụ cho nhà người thợ gốm,

Con đành làm vật kéo phân dơ!

Bồ-tát nghe chuyện, liền an ủi nó và bảo:

- Thôi đừng buồn khổ nữa, ta sẽ đi trình đức vua và phục hồi vinh dự cho
con.

Vì thế khi vào thành, ngài đi đến chầu vua sau buổi điểm tâm và bắt đầu câu
chuyện, ngài bảo:

- Tâu Ðại vương, có phải con voi cái mang tên kia đã ra trận chiến tại những
nơi nọ với các vũ khí buộc đầy ngực; rồi ngày khác nó lại mang quốc thư ở
cổ đi cả trăm dặm làm sứ giả cho Ðại vương, và Ðại vương ban cho nó nhiều
vinh hiển chăng, nay nó đâu rồi?

- Trẫm đã giao nó cho người thợ gốm chở phân bò.

Bồ-tát liền đáp:

- Có hợp đạo lý chăng, tâu Ðại vương, khi giao nó cho người thợ gốm buộc
vào xe chở phân?

Rồi để khuyến giáo, ngài ngâm bốn vần kệ:

4. Do ích kỷ tham vọng cá nhân,

Người ta ban phát mọi vinh quang,

Như ngài đối với con voi nọ,

Ném bỏ như nô lệ yếu tàn.

5. Khi người quên hết các huân công.

Thiện sự ngày xưa hưởng trọn phần,

Mọi việc mà lòng đang dự tính

Ngày sau chắc hẳn phải suy vong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.