KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 181

19. Kinh Song tầm

(Dvedhàvitakka sutta)


Tôi nghe như vầy:
Một thời Thế Tôn ở Savatthi (Xá-vệ), tại Jetavana (Kỳ-

đà Lâm), vườn ông Anathapindika (Cấp Cô Ðộc). Tại đây,
Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: "Chư Tỷ-kheo". --"Thưa vâng",
các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn thuyết giảng như
sau:

-- Chư Tỷ-kheo, trước khi Ta giác ngộ, khi chưa thành

Chánh Giác và còn là Bồ-tát, Ta suy nghĩ như sau: "Ta sống
suy tư và chia hai suy tầm". Chư Tỷ-kheo, phàm có dục tầm
nào, sân tầm nào, hại tầm nào, Ta phân thành phần thứ nhất;
phàm có ly dục tầm nào, vô sân tầm nào, vô hại tầm nào, Ta
phân thành phần thứ hai.

Chư Tỷ-kheo, rồi Ta sống không phóng dật, nhiệt tâm,

tinh cần. Khi dục tầm khởi lên, Ta tuệ tri: "Dục tầm này khởi
lên nơi Ta, và dục tầm này đưa đến tự hại, đưa đến hại người,
đưa đến hại cả hai, diệt trí tuệ, dự phần vào phiền não, không
đưa đến Niết-bàn". Chư Tỷ-kheo, khi Ta suy tư: "Dục tầm
này đưa đến tự hại", dục tầm được biến mất, Chư Tỷ-kheo,
khi Ta suy tư: "Dục tầm đưa đến hại người", dục tầm được
biến mất. Chư Tỷ-kheo, khi Ta suy tư: "Dục tầm đưa đến hại
cả hai", dục tầm được biến mất. Chư Tỷ-kheo, khi Ta suy tư:
"Dục tầm diệt trí tuệ, dự phần vào phiền não, không đưa đến
Niết-bàn", dục tầm được biến mất. Chư Tỷ-kheo, như vậy Ta
tiếp tục trừ bỏ, xả ly và đoạn tận dục tầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.