KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 354

Trung Bộ Kinh – Tập 1

357

Lúc bấy giờ thần Dạ xoa Vajirapani (Kim Cang Thủ)

đang cầm một chùy sắt to lớn, cháy đỏ, sáng chói, đứng trên
không trên đầu Niganthaputta Saccaka với ý định: "Nếu Thế
Tôn hỏi đến câu hỏi thứ ba, một câu hỏi hợp lý mà
Niganthaputta Saccaka không trả lời, thì ta sẽ đánh bể đầu nó
ra làm bảy mảnh". Chỉ có Thế Tôn và Niganthaputta Saccaka
mới thấy thần Dạ xoa Vajirapani. Niganthaputta Saccaka sợ
hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng, ngược, chỉ tìm thấy sự che chở
nơi Thế Tôn, chỉ tìm thấy sự an ổn nơi Thế Tôn, chỉ tìm thấy
sự nương tựa nơi Thế Tôn, liền bạch Thế Tôn:

-- Tôn giả Gotama hãy hỏi tôi, tôi sẽ trả lời.
-- Này Aggivessana, Ông nghĩ thế nào? Như Ông nói:

"Sắc là tự ngã của ta", thì Ông có quyền hành gì đối với sắc
ấy và có nói được rằng: "Sắc của tôi phải như thế này, sắc
của tôi không phải như thế này" không?

-- Thưa không, Tôn giả Gotama.
-- Hãy suy nghiệm kỹ, này Aggivessana. Sau khi suy

nghiệm kỹ, này Aggivessana, Ông hãy trả lời. Lời nói cuối
của Ông không phù hợp lời nói đầu của Ông, lời nói đầu của
Ông không phù hợp lời nói cuối của Ông. Này Aggivessana,
Ông nghĩ thế nào? Như Ông nói: "Thọ là tự ngã của ta", Ông
có quyền hành gì đối với thọ ấy và có nói được, rằng: "Thọ
của tôi phải như thế này, thọ của tôi không phải như thế này"
không?

-- Thưa không, Tôn giả Gotama.
-- Hãy suy nghiệm kỹ, này Aggivessana. Sau khi suy

nghiệm kỹ, này Aggivessana, Ông hãy trả lời. Lời nói cuối
của Ông không phù hợp lời nói đầu của Ông, lời nói đầu của
Ông không phù hợp lời nói cuối của Ông. Này Aggivessana,
Ông nghĩ thế nào? Như Ông nói: "Tưởng là tự ngã của ta",

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.