Trung Bộ Kinh – Tập 2
531
khóc lóc làm các công việc. Như vậy, này Bà-la-môn, được
gọi là hạng người vừa tự hành khổ mình, chuyên tâm tự hành
khổ mình, vừa hành khổ người, chuyên tâm hành khổ người.
Và này Bà-la-môn, thế nào là hạng người vừa không tự
hành khổ mình, không chuyên tâm tự hành khổ mình, vừa
không hành khổ người, không chuyên tâm hành khổ người,
hạng người này không tự hành khổ mình, không hành khổ
người, hiện tại sống không tham dục, tịch tịnh, cảm thấy mát
lạnh, cảm thấy lạc thọ, tự ngã trú vào Phạm thể?
Ở đây, này Bà-la-môn, Như Lai xuất hiện ở đời là bậc
A-la-hán, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế
Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên
Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Như Lai sau khi riêng tự chứng ngộ
với thượng trí, thế giới này là Thiên giới, Ma giới, Phạm
thiên giới, gồm cả thế giới này với Sa-môn, Bà-la-môn,
Thiên, Nhơn, lại tuyên bố điều Ngài đã chứng ngộ. Ngài
thuyết pháp sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, đầy đủ văn nghĩa,
Ngài truyền dạy Phạm hạnh hoàn toàn đầy đủ thanh tịnh.
Người gia trưởng hay con người gia trưởng, hay một
người sanh ở giai cấp hạ tiện nghe pháp ấy, sau khi nghe
pháp, người ấy sanh lòng tín ngưỡng Như Lai. Khi có lòng
tín ngưỡng ấy, người ấy suy nghĩ: "Ðời sống gia đình đầy
những triền phược, con đường đầy những bụi đời. Ðời sống
xuất gia phóng khoáng như hư không. Thật không dễ gì cho
một người sống ở gia đình có thể sống theo Phạm hạnh hoàn
toàn đầy đủ, hoàn toàn thanh tịnh, trắng bạch như vỏ ốc. Vậy
ta nên cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, xuất gia, từ bỏ gia đình,
sống không gia đình". Một thời gian sau, người ấy bỏ tài sản
nhỏ, hay bỏ tài sản lớn, bỏ bà con quyến thuộc nhỏ, hay bỏ
bà con quyến thuộc lớn, cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà-sa, và xuất
gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình.