Trung Bộ Kinh – Tập 2
629
Thánh gọi là xả niệm lạc trú, chứng và trú Thiền thứ ba. Xả
lạc, xả khổ, diệt hỷ ưu đã cảm thọ trước, chứng và trú Thiền
thứ tư, không khổ, không lạc, xả niệm thanh tịnh.
Với tâm định tĩnh, thuần tịnh trong sáng không cấu
nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc,
bình tĩnh như vậy, Ta dẫn tâm, hướng tâm đến Túc mạng
minh. Ta nhớ đến các đời sống quá khứ, như một đời, hai đời,
ba đời, bốn đời, năm đời, mười đời, hai mươi đời, ba mươi
đời, bốn mươi đời, năm mươi đời, một trăm đời, một ngàn
đời, một trăm ngàn đời, nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp,
nhiều hoại và thành kiếp. Ta nhớ rằng: "Tại chỗ kia, Ta có
tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế này,
thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này. Sau
khi chết tại chỗ kia, Ta được sanh ra tại chỗ nọ. Tại chỗ ấy,
Ta có tên như thế này, dòng họ như thế này, giai cấp như thế
này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế này".
Như vậy Ta nhớ đến nhiều đời sống quá khứ cùng với các
nét đại cương và các chi tiết. Này Bharadvaja, đó là minh thứ
nhất Ta đã chứng được trong đêm canh một, vô minh diệt,
minh sanh, ám diệt, ánh sáng sanh, do Ta sống không phóng
dật, nhiệt tâm, tinh cần.
Với tâm định tĩnh, thuần tịnh trong sáng không cấu
nhiễm, không phiền não, nhu nhuyến, dễ sử dụng, vững chắc,
bình tĩnh như vậy, Ta dẫn tâm, hướng tâm đến trí tuệ về sanh
tử của chúng sanh. Ta với thiên nhãn thuần tịnh, siêu nhân,
thấy sự sống và chết của chúng sanh. Ta biết rõ rằng chúng
sanh, người hạ liệt kẻ cao sang, người đẹp đẽ, kẻ thô xấu,
người may mắn, kẻ bất hạnh đều do hạnh nghiệp của họ.
Những chúng sanh làm những ác hạnh về thân, lời và ý, phỉ
báng các bậc Thánh, theo tà kiến, tạo các nghiệp theo tà kiến;
những người này, sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh