KINH TRUNG BỘ - TẬP 3 - Trang 284

Trung Bộ Kinh – Tập 3

287

-- Bạch Thế Tôn, Thế Tôn có thể cho con một ví dụ

được không?

Thế Tôn đáp:
-- Có thể được, này Tỷ-kheo. Ví như, này Tỷ-kheo, có

người bắt được một tên trộm cắp, dẫn đến trước mặt vua và
thưa: "Tâu Ðại vương, đây là một tên trộm cướp phạm tội
cho Ngài! Hãy hình phạt nó như Ðại vương muốn". Và vị
vua ấy nói như sau về tên trộm cướp ấy: "Này các Ông, hãy
đi và vào buổi sáng hãy đâm người này với một trăm ngọn
giáo". Và vào buổi sáng, họ đâm người ấy với một trăm ngọn
giáo. Rồi đến trưa, vua nói như sau: "Này các Ông, người ấy
ra sao?" -- "Tâu Ðại vương, nó vẫn còn sống". Rồi vua lại
nói như sau về tên trộm cướp ấy: "Này các Ông, hãy đi và
vào buổi trưa, hãy đâm người này với một trăm ngọn giáo".
Và vào buổi trưa, họ đâm người ấy với một trăm ngọn giáo.
Rồi đến chiều, vua nói như sau: "Này các Ông, người ấy ra
sao?" -- "Tâu Ðại vương, nó vẫn còn sống". Rồi vua lại nói
như sau về người kia: "Này các Ông, hãy đi và vào buổi
chiều, hãy đâm người này với một trăm ngọn giáo". Và vào
buổi chiều, họ đâm người ấy với một trăm ngọn giáo.

Này các Tỷ-kheo, Ông nghĩ thế nào? Người ấy bị đâm

ba trăm ngọn giáo, do nhân duyên ấy, có cảm thọ khổ ưu
không?

-- Bạch Thế Tôn, chỉ bị ngọn giáo đâm một lần, người

kia do nhân duyên ấy cũng cảm thấy khổ ưu, còn nói gì đến
ba trăm ngọn giáo!

Rồi Thế Tôn lượm lên một hòn đá nhỏ, lớn bằng bàn

tay và nói với các Tỷ-kheo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.