Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 4
185
3) Này các Tỷ-kheo, do thấy nguy hiểm này, Ta nói
như vầy: Thật tốt hơn, này các Tỷ-kheo, nếu nhĩ căn bị hủy
hoại với một cái dùi bằng sắt nung đỏ, hừng cháy, rực cháy,
cháy lửa ngọn. Như vậy, không chấp thủ tướng riêng, không
chấp thủ tướng chung đối với các tiếng do tai nhận thức, này
các Tỷ-kheo, thức có thể vững trú, kiên trú, bị trói buộc bởi
vị ngọt tướng chung, hay bị trói buộc bởi vị ngọt tướng
riêng. Trong thời gian ấy, nếu mệnh chung, thời sự kiện này
có thể xảy ra: Ði thác sanh vào một trong hai sanh thú này:
địa ngục hay bàng sanh.
4-6) Này các Tỷ-kheo, do thấy nguy hiểm này, Ta nói
như vầy: Thật tốt hơn, này các Tỷ-kheo, nếu tỷ căn bị phá
hủy với một cái kềm sắc bén, bị hừng cháy, rực cháy, cháy
lửa ngọn... nếu thiệt căn bị hủy hoại với một con dao sắc bén
hừng cháy, rực cháy, cháy lửa ngọn... nếu thân căn bị hủy
hoại với một cái kiếm sắc bén, hừng cháy, rực cháy, cháy lửa
ngọn...
7) Này các Tỷ-kheo, do thấy nguy hiểm này, Ta nói
như vầy: Thật tốt hơn là nằm ngủ. Nằm ngủ, Ta nói rằng là
trống không đối với các loài có sinh mạng. Ta nói rằng là vô
quả đối với các loài có sanh mạng. Ta nói rằng là mù mờ đối
với các loài có sanh mạng. Vì rằng nếu ngủ, thời không có
suy nghĩ những vấn đề để có thể bị những vấn đề tư duy
chinh phục, để có thể phá hòa hợp Tăng. Này các Tỷ-kheo,
thấy sự trống không của nằm ngủ và sự nguy hiểm của tỉnh
thức, Ta nói như vậy.
8) Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Ða văn Thánh đệ tử suy
nghĩ như sau: "Hãy dừng lại, chớ để nhãn căn bị hủy hoại với
một cây kim bằng sắt nung đỏ, hừng cháy, rực cháy, cháy lửa
ngọn. Ta hãy tác ý như sau: 'Ðây, mắt là vô thường. Các sắc
là vô thường. Nhãn thức là vô thường. Nhãn xúc là vô