40
Chương I: Tương Ưng Sáu Xứ
chán đối với nhãn thức, nhàm chán đối với nhãn xúc. Do
duyên nhãn xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất
lạc; vị ấy nhàm chán đối với cảm thọ ấy...
Ðối với tai... Ðối với mũi... Ðối với lưỡi... Ðối với
thân...
Vị ấy nhàm chán đối với ý, nhàm chán đối với các
pháp, nhàm chán đối với ý thức, nhàm chán đối với ý xúc.
Do duyên ý xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất
lạc; vị ấy nhàm chán đối với cảm thọ ấy. Do nhàm chán, vị
ấy ly tham. Do ly tham, vị ấy được giải thoát. Trong sự giải
thoát, trí khởi lên biết rằng: "Ta đã giải thoát". Vị ấy biết rõ:
"Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã
làm, không còn trở lui trạng thái này nữa".
11) Ðây, này các Tỷ-kheo, là pháp đưa đến chấm dứt
tất cả chấp thủ.
II. Phẩm Migajàla
63.I. Bởi Migajàla (S.iv,35)
1) Nhân duyên ở Sàvatthi...
2) Tôn giả Migajàla đi đến Thế Tôn...
3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Migajàla bạch Thế Tôn:
-- "Sống một mình! Sống một mình!", bạch Thế Tôn, được
nói đến như vậy. Bạch Thế Tôn, cho đến như thế nào là sống một
mình? Và cho đến như thế nào là sống có người thứ hai?
4) -- Này Migajàla, có những sắc do mắt nhận thức khả
lạc, khả hỷ, khả ý, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Nếu Tỷ-
kheo hoan hỷ, tán dương và trú với lòng tham luyến sắc ấy ;
do vị ấy hoan hỷ, tán dương và trú với lòng tham luyến sắc