Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 5
169
kheo cần phải hướng tâm đến một tướng tịnh tín
(pasàdaniyenimitta). Do vị ấy hướng tâm đến một tướng tịnh
tín, hân hoan (pàmujjam: Thắng hỷ) sanh. Người có tâm hân
hoan, hỷ sanh. Người có tâm hỷ, thân được khinh an. Người
có tâm khinh an, lạc thọ sanh. Người có tâm lạc thọ, tâm
được định tĩnh. Vị ấy tư sát như sau: "Mục đích mà ta hướng
tâm đến, mục đích ấy đã đạt được. Nay ta rút lui
(patisamharàmi) (khỏi đối tượng tịnh tín)". Vị ấy rút lui,
không tầm, không tứ. Vị ấy rõ biết: "Không tầm, không tứ,
nội tâm chánh niệm, ta được an lạc".
8-9) Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo sống, quán thọ trên
các thọ... sống, quán tâm trên tâm...
10) Vị ấy sống, quán pháp trên các pháp, nhiệt tâm, tỉnh
giác, chánh niệm, nhiếp phục tham ưu ở đời. Vị ấy trú, quán
pháp trên các pháp, hoặc thân sở duyên khởi lên, hoặc thân
nhiệt não, hoặc tâm thụ động, hoặc tâm phân tán, hướng
ngoại; do vậy, này Ananda, Tỷ-kheo cần phải hướng tâm đến
một tướng tịnh tín. Do vị ấy hướng tâm đến một tướng tịnh
tín, hân hoan sanh. Người có hân hoan, hỷ sanh. Người có
tâm hỷ, thân được khinh an. Người có thân khinh an, lạc thọ
sanh. Người có lạc thọ, tâm được định tĩnh. Vị ấy tư sát như
sau: "Mục đích mà ta hướng tâm đến, mục đích ấy đã đạt
được. Nay ta rút lui (khỏi đối tượng tướng tịnh tín)". Vị ấy
rút lui, không tầm, không tứ. Vị ấy rõ biết: "Không tầm,
không tứ, nội tâm chánh niệm, ta được an lạc".
11) Như vậy, này Ananda, là sự tu tập về hướng tâm.
12) Và này Ananda, thế nào là sự tu tập không có
hướng tâm?
13) Này Ananda, Tỷ-kheo tâm không hướng ngoại, rõ
biết: "Tâm ta không hướng ngoại". Rồi vị ấy rõ biết: "Tâm ta