Long.
Cú ném đầu tiên trúng đích khiến T iểu Long
lên tinh thần.
Cú ném thứ hai mạnh và chuẩn xác không thua gì cú ném thứ nhất. Một lần nữa, ba chiếc lon bị bắn tung lên không như ăn phải tạc đạn. Và quả bóng, như
không thể khác, tiếp tục lao tới trước và xoi thêm trên bức vách một lỗ thủng thứ hai.
Lần này người đàn ông đưa trả quả bóng cho
T iểu Long với vẻ mặt ngẩn ngơ.
Nhưng T iểu Long không nhìn thấy điều đó. Nó mãi dõi mắt quan sát chồng lon thứ ba. Bây giờ thì hầu như không điều gì có thể cản trở nó được nữa. Nó cảm
thấy khá quen tay và việc bắn phá mục tiêu trở nên đơn giản.
Bây giờ mỗi khi nheo mắt lại, T iểu Long lại thấy hiện lên ngay chính giữa chồng lon cái vòng tròn mà nó từng khắc lên thân chuối và từng vẽ lên bức tường
đằng sau lớp học. Nó chỉ việc ném vào cái vòng tròn đó, như nó đã
từng ném hàng ngàn lần trong những ngày qua.
T iểu Long lại vung tay ném vào "vòng tròn". Chồng lon đổ kềnh và bức vách lại thủng tới lỗ thứ ba.
Người đàn ông tái mặt, nói:
- Ráng lên! Còn hai lần nữa!
Ông cổ vũ T iểu Long mà giọng lại run run.
T iểu Long vẫn chẳng phát hiện ra sự mâu thuẫn đó. Nó mím môi ném quả thứ tư.
Lon tiếp tục đổ và vách tiếp tục thủng.
Qua bốn lần ném, quả bóng trên tay T iểu Long đều bay với một đường bay giống nhau, với một tốc độ mạnh và độ chính xác như nhau, hệt như từ một chiếc
máy bắn ra chứ không phải do con người thực hiện.
Người đàn ông thốt nhiên rùng mình. Ông
không thể tưởng tượng nổi cậu bé đang đứng trước mặt mình lại đạt tới một trình độ khó tin như vậy.
T rong một thoáng, người đàn ông cảm thấy mặt mình nóng lên. Một nỗi khó chịu lan khắp người ông, mặc dù ông không rõ tại sao mình khó chịu đến thế.
T ự trong thâm tâm, việc mất con gấu bông không khiến ông quá tiếc rẻ. Ông đang sở hữu hàng chục con thú nhồi bông như thế.