KÍNH VẠN HOA - Trang 3629

vách. Nhưng tiếng ba nó than thở thì tụi này nghe rất rõ.

Nhỏ Hạnh nhíu mày:

- Ba nó than thở sao?

- Ba nó than ghê lắm! – T iểu Long hăng hái đáp thay Quý ròm – T ôi nghe tiếng ba thằng Mười nói như rên rỉ "Ba dạo này làm gì có tiền mà con xin hoài vậy
hả con?"

Lòng nhỏ Hạnh tự nhiên chùng xuống. Nó nhìn hai bạn, giọng buồn bã:

- Vậy là Mười thất bại rồi.

Nó ngoái đầu nhìn ra cổng trường, tặc lưỡi:

- Sao Mười nói với Hạnh là ba nó rất thương nó. T hương nó còn hơn mẹ nó nữa.

T iểu Long gãi gáy:

- Hổng lẽ nó nói xạo? Quý ròm bỗng xuỵt khẽ:

- Nó tới kìa!

T hằng Mười dắt xe qua cổng, đun đầu xe vô bãi gửi rồi lơn tơn ôm cặp đi ra, không biết tụi Quý ròm đang quan sát nó.

- Ê, ròm! – T iểu Long khịt mũi – Tao thấy nó chẳng buồn chút nào hết. Lạ quá hén mày?

Nhỏ Hạnh cắn môi:

- Ờ, lạ thật đó, Quý! T rông bộ tịch tưởng như ba nó vừa cho nó cả đống vàng.

Quý ròm xoa tay:

- Để tôi kêu nó lại xem.

Nói xong, nó đứng bật lên khỏi chỗ, gân cổ

hét tướng:

- Mười!

Mười quay mặt về phía tiếng kêu, toét miệng ra cười khi thấy tụi Quý ròm ngồi dồn cục trên băng ghế và đang thô lố mắt ra nhìn nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.