KOUDAN MIYAMOTO MUSASHI - Trang 158

được người này đã trọ ở quán Minoya thì chúng ta không tránh khỏi liên
lụy. Sao ông chủ không cản lại ?
- Này Genpachi, đừng có lớn tiếng chứ. Ta đã hết lời can ngăn nhưng nào
có được. Mà chẳng sao, có liên lụy gì cũng có thiệt đâu nào. Hắn nói nếu có
mệnh hệ nào thì nhờ ta lo ma chay và để lại năm mươi lượng đây này.
- Hả, thế sao. Chà đúng là người mất trí. Mà ông chủ, thế này thì tôi không
thể nào im được...
- Cái gì ?
- Cái gì là sao, ngài được năm mươi lượng thì tuy chẳng lớn gì nhưng cũng
chia cho tôi hai mươi lượng chứ.
- Đừng có nói đần. Ngươi lúc nào cũng là đứa tham lam. Hai mươi lượng ở
đâu mà cho ngươi chứ. Nhưng thôi cũng đã nói chuyện này với ngươi rồi,
năm lượng vậy.
- Ngài đừng có nói đùa. Thế ai đã mời gã đó vào đây trọ ? Nếu như không
có tôi mời vào thì ngài làm gì có năm mươi lượng. Hãy cho tôi hai mươi
lượng.
- Làm gì có. Năm lượng thôi.
- Không, hai mươi lượng. Nếu không cho thì thôi, cũng được. Rồi ngày mai
khắp thành Tsuyama này thiên hạ sẽ biết rằng đêm qua chủ quán trọ Minoya
này làm thế này, thế này mà có được năm mươi lượng.
- Này, này ngươi định làm thế thật sao?
- Làm thế thật. Hai mươi lượng hay là để thiên hạ biết chuyện?
- Chà,chà. Thôi được, này thì hai mươi lượng.
- Đa tạ, đa tạ. Ông chủ đúng là người rộng lượng. Để tôi ra ngoài đóng cổng
đã.
- Ừ, đóng ngay đi, đóng ngay đi.

Genpachi ra ngoài đóng cổng rồi trở vô, hai thầy tớ cùng trò chuyện bỗng
dưng có tiếng đập rầm rầm ngoài cổng.

- Này Genpachi, hình như có ai đang gọi cổng.
- Thế à, giờ này làm gì có khách nhỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.