từ lâu. Đó cũng là lẽ thường thấy của nhân tình. Thuyền đã ghé nhiều cảng,
cập nhiều bến cùng không biết bao kẻ xuống người lên. Qua mấy ngày đã
đến vùng nước chảy xiết xứ Harima. Buổi sáng trời không gợn gió, hành
khách vui mừng vì thời tiết tốt. Nhưng đến quá trưa thì đằng tây xuất hiện
một đám mây nhỏ màu lông chuột. Nó dần dần vươn rộng cánh tay ra bốn
phương. Ông lái thấy thế kêu lên
- Gay rồi gay rồi
Hành khách nhảy dựng lên hoảng hốt.
- Này ông lái, có bão hả?
- Thì hãy nhìn đi, đằng tây có đám mây màu lông chuột. A vừa mới nói nó
đã to ra. Sắp có bão rồi bà con! Gay go rồi. Bà con hãy tự chuẩn bị cho
mình đi!
- Đừng có doạ người ta chứ !
Rồi trong lúc nhốn nháo, bầu trời trong lúc sáng nay đã bị đám mây xám xịt
bao phủ, rồi dần dần chuyển sang đen nghịt. Vù một trận gió lạnh thổi qua
rồi một cơn mưa nặng hạt kéo tới.
- Á, bà con hãy xuống đi, bão dữ lắm không biết có cứu được không. Bà
con hãy niệm Phật đi !
- Ối không hay rồi, tai hoạ tai hoạ!
Lúc này mặt biển cũng đen ngòm không khác đám mây trên trời. Một cơn
sóng dữ dậy lên như có gió thổi từ bên dưới rồi một trận mưa xé đám mây
rơi xuống. Rồi mỗi lúc một mãnh liệt hơn cùng những cơn sóng dồn dập.
Biển như phẫn nộ mặc sức tung hoành, con thuyền như chiếc lá bị vùi dập
trong vùng biển Harima. Mưa và gió mỗi lúc một mạnh hơn, trên thuyền
mọi người hốt hoảng, giữa tiếng la hét náo loạn lại có giọng nói tức giận, kẻ
thì than phận trách phận,lại có tiếng râm ran niệm Phật. Nước Nhật tự cổ