KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 112

định đấy là nhờ công phu thứ hai rất lợi hại của gã. Chỉ chưa biết đấy là
công phu gì.

Gã lại lên tiếng:
- Những gì nhị vị tình cờ lẻn nghe đều là sự thật. Nhưng nếu nhị vị chỉ

quan tâm sở học quý môn thì còn chờ gì nữa chưa mau mau đưa tại hạ đi
càng sớm càng tốt? Bởi tại hạ cũng rất ngại nếu lại bị rơi vào tay Đường Lệ
Hoa môn chủ.

Họ ngạc nhiên:
- Có vẻ ngươi sẵn sàng đáp ứng cho bọn ta toại ý? Sao lại như vậy? Trừ

phi...

Gã hối thúc:
- Nhị vị đã có ý phản môn, phần tại hạ thì cũng sẵn sàng đáp ứng. Vậy

thì dù muốn gì cũng nên mau chóng ly khai. Sao lại rụt rè và tỏ ra quá
khiếp nhược? Đã thế thì còn mong gì thành sự?

Họ liền bảo nhau:
- Gã nói cũng phải. Vậy bất luận thế nào, đã phóng lao thì theo lao. Dẫu

có hậu quả thì cũng đỡ nguy hiểm hơn so với ý định toan lợi dụng gã họ
Đường chúng ta từng toan liệu.

- Được. Vậy đi mau. Nhưng Châu Sách ngươi vẫn nên nhớ, chớ giở trò.

Vì nếu biết đây chỉ là thủ đoạn của ngươi, hầu tìm cơ hội hô hoán gây bất
lợi cho bọn ta thì hậu quả vẫn là ngươi hứng chịu trước nhất.

Gã thuận tình:
- Tại hạ lại đang cầu được thoát nhanh. Có nhị vị tiếp trợ thế này thật

chẳng gì bằng. Đi nào.

Thế là gã được đưa đi với hai bên có hai nhân vật cùng vận dụng khinh

công thi triển nhanh hơn gã mong muốn.

Vù...
Được một lúc khá lâu, cả hai chẳng hẹn mà đồng chợt cùng nhau chuyển

chung một hướng và đưa gã tiến nhập vào một nơi dù cũng tối đen như bất
kỳ nơi nào khác nhưng lại bắt đầu phả ra từng làn hơi lạnh làm gã suýt soa
kêu khẽ:

- Chúng ta sắp vào một nơi có tuyết phủ chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.