KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 145

đến giờ lão nhân này chưa một lần lên tiếng thì đây là lúc lão khinh khỉnh
phát thoại:

- Lão phu nhận được lệnh, bảo ngươi phải lưu lại một vật.
Gã chột dạ:
- Còn vật gì nữa?
Lão nhân vẫn cười khinh khỉnh:
- Ngươi không hiểu? Đấy chính là sinh mạng của ngươi.
Gã phát hoảng, vội quay ngang mặt để nhìn ả họ Đường và kêu:
- Nhất nhất tại hạ đều đáp ứng đủ hai việc, cớ sao tiểu thư vẫn muốn lấy

mạng tại hạ?

Ả cất giọng lạnh như băng:
- Tội ngươi liên quan đến họ Đường, ta đã hứa tha. Nhưng còn tội ngươi

gia nhân lại nhẫn tâm phản bội họ Đường, giám cáo giác tung tích của
Đường Lệ Hoa và Đường Phi Thạch thì ta không thể không xử. Đấy là để
thế gian giảm bớt đi những kẻ sinh nhị tâm, bất trung bất nghĩa.

Gã phẫn nộ:
- Tại hạ phải hay không điều này cần xét lại. Riêng tiểu thư thì sẽ bị xử

như thế nào về hành vi bội ước? Nên nhớ, dù là hung thần ác sát, để đối
nhân xử thế thì chữ tín luôn là đầu. Vậy ai sẽ xử tiểu thư?

Đường Kim Phụng rúng động:
- Ngươi quả quyết ta là kẻ bội tín?
Gã giận quá, hết cả sợ:
- Không phải sao? Vì nếu muốn bắt tội tại hạ bất trung thì một là tiểu thư

cần phải có bằng chứng thật thuyết phục, chí ít để minh bạch tại sao tại hạ
lại phản bội họ Đường, vì họ gây ra trước hay bởi nguyên nhân nao? Và thứ
hai, lẽ ra phải để tại hạ an toàn vượt xa, tạm cho là tiểu thư vì giữ chữ tín
nên đành phải như thế, sau đó nếu lại chạm mặt, thì dù như thế nào tiểu thư
cũng kể như đã thực hiện xong lời đã hứa. Có như vậy tại hạ mới tâm phục
khẩu phục.

Đường Kim Phụng gật gù:
- Ngươi thật có khẩu tài, chứng tỏ ngoài quỷ kế cũng lắm tâm cơ. Thôi

được, ta sẽ cho ngươi cơ hội, là ngay lúc này, nếu ngươi có thể dùng trò gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.