KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 196

- Nội tổ mẫu không muốn bọn hài nhi biết? Vì sao vậy?
Thu Nguyệt thở dài:
- Tính khí của lão thái thái, nhị vị thiếu gia và tiểu thư hẳn thừa biết. Đã

bảo không cho nói thì bất luận thế nào cũng không thay đổi. Còn đối với
tiểu thư thì chẳng phải hôm nay ta đang đến hay sao? Dĩ nhiên ta đến là để
cho tiểu thư biết tất cả về gã Châu Sách này. Cũng đâu quá muộn, đúng
không, tiểu thư?

Thượng Quan Võ bất phục:
- Nghĩa là tiểu nhi kể cả ngay hôm nay cũng không được biết? Vậy nội tổ

mẫu có ý gì?

Thu Nguyệt chợt quay qua nói với họ Lôi:
- Xin lượng thứ, Lôi công tử. Dãy Tây Sương này cũng là một trong vài

chỗ đã có lệnh chủ nhân, luôn khuyên mọi nam nhân chẳng phải người bổn
phủ không được vãng lai. Thật mong Lôi công tử cùng lệnh sư đệ mau mau
lui bước cho.

Nhưng Thượng Quan Võ ngăn lại:
- Không được. Vì tiểu nhi cũng đã lỡ hứa với Lôi công tử. Nếu chẳng có

gì bất tiện, Nhũ nương nghĩ sai nếu tiểu nhi khăng khăng muốn cùng gã kia
một phen phân tài cao hạ?

Châu Sách khước từ ngay:
- Không được đâu. Vì tiểu nhân bản lãnh rất kém, tự nhận không là đối

thủ, dù với Đại thiếu gia hay với bất luận ai ở đây. Cũng xin Nhũ nương
mau mau giúp tiểu nhân, có một lời minh bạch cho.

Thu Nguyệt gật đầu:
- Gã chẳng có bao nhiêu võ công. Đó là sự thật. Đại thiếu gia hà tất phải

thử.

Thượng Quan Võ không chịu:
- Chẳng có bao nhiêu nghĩa là cũng có. Vậy thà cho tiểu nhi minh bạch

hơn là chỉ nghe không thấy, khẩu thuyết vô bằng.

Lôi Vị Thanh cố ý khích vào:
- Cũng phải. Vì nếu chẳng minh bạch chỉ e Thượng Quan thiếu gia dù

bại vẫn không phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.