KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 220

Nghe đến đây, lão thái thái chợt bảo:
- Nếu đã là số mệnh, quả thật chẳng bao giờ có chuyện nhân định thắng

thiên. Vì nếu vậy thì ai ai cũng được bất tử hay sao? Tuy nhiên, lão thân
cũng xin có lời đa tạ. Vì nếu chẳng nhờ đạo trưởng thi triển tuyệt học Võ
Đang thì vị tất chúng ta còn có thời gian tạm cho là ung dung bàn định về
Võ nhi như thế này. Thôi, Linh nhi hãy thay mẫu thân tiễn đạo trưởng đây
một quãng. Sau đó nhớ mau quay trở lại. Vì mẫu thân có điều cần phân
phó.

Vì hiểu lời đó cũng có hàm ý trục khách, huống hồ ở đây hiện còn lại

một mình Châu Sách cũng là ngoại nhân, nên Châu Sách toan nối bước
theo sau Thượng Quan Lĩnh đang tiễn Thạch Quang đạo trưởng.

Ngờ đâu Nhũ nương Thu Nguyệt chợt nghiêng người vươn tay, ra hiệu

giữ Châu Sách lại:

- Đừng vội.
Kinh ngạc, Châu Sách quay lại nhìn lão thái thái.
Thượng Quan Tuyết Hà cũng ngạc nhiên nên kêu khẽ:
- Sao Nhũ nương giữ Châu huynh lại?
Thu Nguyệt hất hàm:
- Đều là chủ ý của lão thái thái.
Thế là Thượng Quan Tuyết Hà hiểu vì sao Châu Sách vẫn nhìn và chờ

lão thái thái lên tiếng.

Nhưng do quá hiểu ý của nội tổ mẫu nên Thượng Quan Tuyết Hà cũng

đành chờ và rồi cũng đến lúc lão thái thái lên tiếng, thoạt tiên là hỏi ngay
Châu Sách:

- Ngươi thật sự am hiểu y thuật?
Châu Sách nhẹ gật đầu:
- Nhưng vẫn tiếc là chưa đủ để giúp Đại thiếu gia nhiều hơn.
Lão thái thái cũng gật đầu:
- Thái độ của ngươi đối với Thượng Quan Võ, lão thân hiện vẫn cảm

kích. Dù vậy, có thể hỏi, ngươi am hiểu y thuật là nhờ đâu? Hay vẫn không
thể đáp vì cũng liên quan đến môn phái nọ?

Châu Sách gượng cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.