KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 245

Châu Sách phản bác ngay, dù cũng có phần chột dạ:
- Nếu là vậy, có thể đoán như thế này chăng, là ở quý phủ có nội gian?
Lão thái thái phì cười:
- Ngươi không hiểu rồi. Vì việc ngươi mạo hiểm để tìm Tử Hoa Tuyết

Ngư cứu mạng Võ nhi thì trước đó cũng có nhiều thượng khách vì vẫn lưu
ngụ trong bổn phủ nên cũng hay biết. Ý lão thân nói, hung thủ phát hiện
ngươi tuyệt đối chẳng phải do bổn phủ có gian nhân.

Châu Sách cũng phì cười:
- Thật sao? Vậy cho hỏi, việc tiểu nhân ngày đầu đến đây vì bất khả

kháng nên phải bộc lộ bản lãnh được gọi đùa là “bị thịt”, việc này thật ra
chỉ có lão thái thái và nhũ nương Thu Nguyệt mục kích. Thế thì tại sao Đại
thiếu gia cũng hay biết, rồi dẫn đến chuyện mọi bằng hữu của Đại thiếu gia
lần lượt biết? Tại sao vậy?

Lão thái thái giật mình:
- Có chuyện này ư? Vì lão thân ngỡ, theo lời Thu Nguyệt bẩm cáo lại, do

cách tự luyện công của ngươi đã sơ suất bại lộ khiến họ sinh nghi. Rồi vì
ngươi không đủ nhẫn nại chịu nhục nên buộc phải bộc lộ bản lãnh ấy.
Không phải như thế sao?

Thượng Quan Tuyết Hà nhờ đó có cơ hội chứng minh sự hiện diện là

hữu dụng:

- Hoàn toàn không phải. Và lúc đó đích thực hài nhi cũng ngạc nhiên,

còn có ý hờn giận là tại sao chuyện đó chỉ có đại ca tỏ tường, phần hài nhi
thì chẳng được ai cho hay.

Lão thái thái dần biến sắc:
- Phải hỏi lại Thu Nguyệt. Vì chuyện này, ngoài một mình thân phụ

ngươi lão thân nghĩ phải cho hay thì lão thân đã dặn Thu Nguyệt chẳng nên
cho ai biết. Vậy mà... Hừ! Quả thật là trong bổn phủ có gian nhân. Càng
nghĩ càng thêm hổ thẹn. Hừ...

Phản ứng của lão thái thái không làm Châu Sách đắc ý, vì bản thân cũng

đang có mối nghi ngại riêng. Châu Sách bảo:

- Nếu quý phủ thật sự có nội gian thì lão thái thái còn nguyên do nào nữa

chăng để vẫn quả quyết tai họa xảy đến cho Đại thiếu gia cũng là dụng ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.