KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 274

- Bên ngoài là những ai? Sao dám tùy tiện gây huyên náo? Há không

nhận biết hễ bóng đêm còn buông phủ thì cũng còn thời gian cần cho mọi
người nghỉ ngơi hay sao? Mau cút đi.

Những nhân vật bên ngoài giật mình:
- Tôn giá là ai? Khẩu khí thật ngang tàng ngạo mạn.
Châu Sách điểm nhẹ một nụ cười vì thấy Thượng Quan Tuyết Hà đã đưa

lão thái thái khuất dần, nhưng đồng thời miệng vẫn quát:

- Tự đến đây là bọn ngươi, sao dám cật vấn danh xưng của ta?
Bên ngoài quát lại, chứng tỏ đang dần bị khích nộ:
- Bọn ta là môn hạ Xuyên Cương môn. Tôn giá kể cũng to gan đấy. Nếu

chưa muốn chết thì hãy mau ra đây.

Châu Sách liền đứng bật dậy:
- Xuyên Cương môn thật sao? Không ngờ lại có điều trùng hợp này. Có

còn nhớ tại hạ là Châu Sách chăng?

Và Châu Sách tự bước ra ngoài.
Vì thế, ở bên ngoài cũng lập tức bật lên nhiều đốm hỏa quang để tiếp nối

theo sau là một vài ngọn đuốc được thắp sáng, soi tỏ diện mạo đích thực
của Châu Sách:

- Châu Sách? Sao bỗng dưng ngươi xuất hiện ở đây?
- Phải rồi. Từ lúc chiều tối cho đến giờ, bọn ta tuân lệnh hợp lực tận diệt

Thượng Quan phủ gia, nhưng đồng thời cũng chủ ý tìm ngươi để ngươi
đừng lâm cảnh thành cháy vạ lây. Ngờ đâu ngươi như cũng biết trước nên
đã tạm lánh chạy mãi đến tận nơi này.

Châu Sách nhìn lại họ, khá đông và vì đều che kín diện mạo nên chẳng

thể nhận ra ai:

- Sao phải tận diệt Thượng Quan phủ gia?
Chợt có giọng nói lạnh lùng từ đâu đó phía sau lưng những môn nhân

Xuyên Cương môn che kín diện mạo đưa đến tận chỗ Châu Sách:

- Vì Thượng Quan Lĩnh lão thất phu là một trong những hung thủ ba

năm trước đã tận diệt rồi lại phóng hỏa thiêu hủy Đường gia. Châu Sách
ngươi minh bạch rồi chứ?

Châu Sách giật mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.