KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 277

- Mau vây chặt. Chớ để gã có cơ hội thoát. Cũng mau mau sục lùng bên

trong miếu. Hễ phát hiện có người, bất luận là ai, giết không tha.

Bọn môn nhân Xuyên Cương môn có không ít cao thủ lập tức hợp cùng

Đường Lệ Hoa vây hãm Châu Sách và trùng trùng điệp điệp bủa vây xung
quanh Châu Sách bằng nhiều loạt những chiêu chưởng kình.

Ào...
Vù...
Châu Sách bị vây hãm, đành để toàn thân luôn bị du qua du lại trong

những loạt chưởng phong quạt ào ào bất tận.

Ào...
Vù...
Ngỡ Châu Sách phải táng đởm kinh tâm, ngờ đâu vẫn điềm nhiên phát

thoại, hỏi Đường Lệ Hoa:

- Quyết tận diệt Thượng Quan phủ gia hẳn Đường Lệ Hoa tôn giá đã có

đủ bằng cớ để chứng minh kết tội? Là bằng cớ gì một khi tại hạ vẫn nhớ
Đường tôn giá và kể cả Đường Phi Thạch thiếu gia từng bảo là vẫn chưa tỏ
tường hung thủ tận diệt Đường gia là ai?

Đường Lệ Hoa vẫn phóng chưởng với ánh mắt nghi ngại nhìn dò xét

cung cách ứng phó thập phần diệu kỳ của Châu Sách:

- Vậy ngươi nghĩ vì Đường gia vô cớ tận diệt Thượng Quan phủ gia đang

là chỗ ngươi dung thân nên tự cho quyền đối đầu bổn môn chăng? Thật hồ
đồ. Và vì hồ đồ nên ngươi khó tránh hậu quả. Bởi Đường Phi Thạch vẫn
nhớ trong lúc ở Đường gia gặp thảm sát thì hắn và ngươi lại đang bị một lũ
thiếu gia công tử chuốc rượu cầm chân tại gia trang Lã gia. Ngươi đã mất
hết ký ức, không thể nhớ cũng phải. Nhưng vì Phi Thạch vẫn nhớ, nhất là
nhớ rõ trong lũ thiếu gia chuốc rượu cũng có cả Thượng Quan Công là Nhị
thiếu gia của Thượng Quan phủ gia. Thế nên không thể không quả quyết
nhất định phải có Thượng Quan Lĩnh trong lũ hung thủ hủy diệt Đường gia.

Châu Sách chấn động, thoát khựng lại, lập tức bị vùng chưởng phong du

vào tử địa.

Ào...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.