KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 279

- Ha ha...
Đường Lệ Hoa giận dữ đuổi theo:
- Sở học của ngươi tuy ảo diệu nhưng nếu nghĩ sẽ thoát thì quá lắm. Mau

đứng lại!

Vút!
Và vừa đuổi, Đường Lệ Hoa vừa tận lực ném một vật bay đi từ cánh tay,

tạo nên một ánh đen cuộn xé vào hậu tâm Châu Sách.

Viu...
Châu Sách vẫn chạy và bất chợt khẽ lách người qua một bên thật đúng

lúc thế là đủ thoát, để ánh đen mặc tình lao sượt qua.

Vù...
Nhưng Châu Sách đâu dễ để ánh đen tiếp tục lao xé đi. Trái lại, Châu

Sách chỉ cần hất tay xô ra mấy đợt sóng kình, cuộn vào ánh đen là lập tức
làm cho ánh đen đổi hướng và cứ thế tha hồ chấn chạm vào mọi chướng
ngại bất kỳ.

Ào...
Ầm!
Choang...
Đường Lệ Hoa thấy vậy cũng chuyển hướng, quyết đuổi theo ánh đen.

Và vì quá mãi lo tìm để nhặt lại vật nọ nên Đường Lệ Hoa bị trúng kế, đành
để Châu Sách chạy mất dạng.

* * * * *
Đang khẩn trương tự chui nhanh vào một huyệt khẩu vừa lờ mờ phát

hiện nhờ bầu trời đã tờ mờ sáng, Châu Sách chợt giật mình vì nghe từ tận
sâu bên trong chừng như vừa vang lên tiếng cười cười nói nói.

Quá kinh hoảng, Châu Sách lập tức nhảy lùi ra thì lần này lại giật mình

vì nghe có tiếng người rối rít gọi:

- Ở đàng này. Nhanh lên!
Kịp nhận ra đấy là tiếng ai gọi, Châu Sách vội bật người lao ngược trở

lại và cũng khẩn trương chui ngay vào một huyệt khẩu khác, là nơi vừa có
bóng người thấp thoáng vẫy gọi cho Châu Sách biết đâu là chỗ cần chui
vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.