KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 314

Đối diện Châu Sách lúc này vẫn là lão bà xấu xí. Tuy nhiên, một là

không xưng lão thân nữa - đã tự chuyển sang chữ “ta” - hai là đã dùng lại
giọng nói trong trẻo đêm qua Châu Sách được nghe, lão bà xấu xí vì thế
không làm Châu Sách nhờn tởm nữa, trái lại lão bà xấu xí thêm giận khi
thấy Châu Sách cứ cười cười:

- Ta hiểu rồi. Ngươi toan trêu gan ta? Vì đêm qua ta đã cấm ngươi mở

miệng? Vậy thì được, lần này ta ra lệnh cho ngươi mở miệng, hãy nói đi.
Và nhớ, chỉ một lời nói nhăng nói cuội thôi là ta lập tức quật nát đầu ngươi.
Hừ!

Châu Sách vẫn cười cười và gật đầu:
- Nhưng lời đầu tiên xin được nói là tại hạ đang đói, cũng đang khát nữa.

Hãy chịu khó cung phụng, đổi lại tại hạ hứa cho xú cô nương toại nguyện.

Lão bà xấu xí lại nhấc tay lên, toan tát nữa, chợt nghĩ lại:
- Ngươi nói thật?
Châu Sách cười hì hì:
- Toàn thân tại hạ chỗ nào da cũng rất dày. Xú cô nương tát nữa nhất

định sẽ bị đau tay. Chi bằng, như tại hạ đã hứa, là lời hứa của quân tử đại
trượng phu, quyết không bao giờ thực ngôn nuốt lời. Hãy cung phụng thật
tử tế, tại hạ quyết cho xú cô nương toại nguyện.

Chớp nhanh đôi mắt tròn và sáng xanh, lão bà xấu xí gật đầu:
- Cung phụng? Được thôi. Miễn ngươi giữ lời thì thế nào cũng được.
Quay lưng bỏ đi về phía sau và kể cũng khá nhanh lão bà xấu xí quay lại

với mỗi một thức ăn duy nhất:

- Ta ước lượng, sức ngươi chỉ dùng một con gà nướng sẵn này cũng đủ

no. Ngươi thích ăn phần nào trước? Ức hay đùi? Đừng ngại, ta sẽ đưa đến
tận miệng phần nào ngươi thích nhất.

Châu Sách cứ cười cười:
- Lẽ ra xú cô nương nên để tại hạ tự ăn. Vì trước sau gì cũng phải cởi

Giao Long Sách cho tại hạ. Tuy nhiên nếu vẫn muốn tự tay cung phụng thì
tùy cô nương. Vì bình sinh dường như tại hạ chưa hề được nữ nhân chăm
sóc chu đáo thế này.

Lão bà xấu xí cười nhạt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.