KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 559

- Đệ đệ? Là thế nào đây, Phụng nhi?
Châu Sách cười gượng, vội nhìn lão Bạch Quan Vịnh vẫn đang lo ngại

dõi nhìn Châu Sách:

- Bạch tiền bối đang có nhận định thế nào? Nếu vẫn còn lo vãn bối có thể

bị nội thương nghiêm trọng sao không tiến hành chuẩn đoán, thậm chí cũng
chẳng thi thố diệu thủ dò xét khắp các kinh mạch cho vãn bối?

Lão Bạch cũng cười gượng và lắc đầu:
- Ai bảo lão phu chưa kịp xem qua các kinh mạch của ngươi? Trái lại, vì

đã thi thố diệu thủ nên mới khiến lão phu ngỡ ngàng như thế này.

Kiều Thái Ngọc hoang mang lo sợ:
- Nghiêm trọng lắm ư, Bạch lão bá?
Công Tôn Phù Vân thì hoang mang vì một nguyên do khác:
- Xem gã vẫn rất ổn. Không lẽ diệu thủ của lão tiền bối lần này kém linh

nghiệm?

Lão Bạch lại lắc đầu:
- Gã tuy là có ổn nhưng đấy là nói về khắp các kinh mạch và chân

nguyên nội lực hầu như chưa có dấu hiệu tổn hại. Tuy nhiên, điều làm lão
phu ngỡ ngàng và có phần lo là về đường lối sở học hoàn toàn khác thường
của gã.

Đường Lệ Hoa lo lắng:
- Khác thường như thế nào?
Lão Bạch đáp:
- Hãy bảo gã tự vận khởi lại chân nguyên, ắt chỉ lần này nữa gã khắc tự

minh bạch.

Đường Kim Phụng sợ hãi, vội bảo Châu Sách:
- Đệ đệ đã luyện theo đường lối sở học gì? Nội thể lúc này có cảm nhận

ra sao?

Hãy mau tự vận khởi chân lực xem.
Ngờ đâu Châu Sách chỉ đột ngột phì cười:
- Ngỡ thế nào, còn nếu chỉ vì đường lối sở học thì không thể trách Bạch

tiền bối phải lần đầu hoang mang, bỡ ngỡ. Yên tâm đi. Tại hạ cũng tự phát
hiện các chỉ dấu khác thường kể từ sau khi được nhị lão tăng đạo trút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.