KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 591

- Hoặc gã chờ khi cả lũ tự dồn vào một chỗ như thú tự sa bẫy, ba người

phía gã liền âm thầm châm hỏa làm hỏa dược phát động hủy diệt? Đấy là
thủ đoạn gã nhiều lần hứng chịu nhưng may chưa chết. Huống hồ ở đây vẫn
còn nguyên vẹn mọi hỏa dược chôn sẵn. Có thể gã sẽ cho họ nếm mùi gậy
ông đập lưng ông.

Đường Kim Phụng khẽ à lên:
- Cũng dám lắm. Vì gã từng thổ lộ nếu có nhiều phương sách sẽ cùng đạt

mục đích thì gã thích chọn phương sách nào càng nhẹ với gã càng tốt. Vậy
chúng ta nên mau đến đấy xem sao. Sắp đến chưa?

Công Tôn Phù Vân ngó nhìn về phía trước, xuyên màn đêm:
- Chỉ độ năm dặm nữa là...
Chợt có tiếng chấn động ầm ì vang từ xa.
Ầ... m...
Cùng lúc đó cả Đường Kim Phụng lẫn Công Tôn Phù Vân cũng đều có

chung cảm nhận là nền đất ngay dưới chân họ cứ chợt lay động lắc lư.

Đường Kim Phụng vội bật lao đi:
- Chúng ta muộn rồi. Đi mau!
Vút!
Công Tôn Phù Vân cũng khẩn trương tương tự:
- Quả nhiên gã đã giở trò dùng gậy ông đập lại lưng ông. Mau lên! Vì

vạn nhất còn nhân vật ác ma Hội chủ nào may thoát, chúng ta vẫn kịp giúp
gã toại nguyện.

Vút!
Khoảng cách năm dặm đường tuy dài nhưng đối với Đường Kim Phụng,

Công Tôn Phù Vân vừa là cao thủ vừa đang lúc khẩn trương nên nào phải
quá dài hoặc quá xa.

Vút! Vút!
Họ vẫn cật lực lao đi nhưng càng đến gần họ càng thất vọng. Bởi trước

mặt họ từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt họ từ lúc nào đã xuất hiện từng
lớp bụi mù dày đặc khiến họ không những không thể không nhận biết đã
sắp đi đến nơi hay chưa mà còn chẳng thể nhìn thấy gì để kịp gọi là cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.