KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 82

gây tổn thất hoàn toàn chẳng cần thiết cho bổn môn.

Đường Lệ Hoa cười gượng:
- Muốn như vậy cũng có phương cách khả thi. Tuy nhiên sẽ bất lợi vì sau

đó Môn chủ tuy có xuất quan bình an nhưng vị tất bản lãnh đã đạt đủ thập
phần hỏa hầu.

Gã chợt bảo:
- Sinh tử đều có số, là do cao xanh định đoạt. Tiểu điệt thiển nghĩ, một

khi đã chọn và có được một truyền nhân đủ tư cách lẫn tư chất thì điều cần
yếu là phải đủ bản lãnh tự vượt qua mọi quan ải. Kể cả tiểu điệt nếu được
chọn cũng không muốn lẫn tránh chuyện này, vì sẽ là tham sinh úy tử. Có
ngại chăng là sẽ gây hệ lụy cho Thái Ngọc.

Đường Lệ Hoa vùng nghiêm mặt:
- Theo ta đoán, vì tâm tính Thái Ngọc thế nào ta rất rõ, ắt Thái Ngọc sẵn

sàng hy sinh và chỉ toàn tâm toàn ý vì bổn môn. Vậy nếu Thái Ngọc vô
ngại thì ngươi định sao?

Gã đắn đo một lúc, sau đó bảo:
- Nếu vì Xuyên Cương môn, Thái Ngọc dù là nữ nhi vẫn sẵn lòng hy

sinh thì tiểu điệt, một nam nhi đại trượng phu há lẽ chịu kém? Được, tiểu
điệt nguyện chấp thuận, chỉ xin nhắc là đừng miễn cưỡng bất luận ai.

Đường Lệ Hoa nghiêm nghị gật đầu và đột nhiên gọi:
- Ngọc nhi mau ra đây. Đừng ngỡ sư phụ chẳng biết ngươi đã lẻn nghe từ

lâu.

Gã bàng hoàng nhìn Kiều Thái Ngọc lại xuất hiện, là lần thứ hai đã lẻn

nghe nhưng bị phát giác.

Kiều Thái Ngọc e dè tiến lại gần:
- Sư phụ quá cao minh. Thế mà đồ nhi nghĩ sẽ không bị sư phụ phát hiện.
Đường Lệ Hoa thở dài:
- Ngươi vốn có tư chất, lại luôn chuyên cần khổ luyện, chưa hề để ta thất

vọng bao giờ. Và lẽ ra ta đã không phát hiện nếu như bản thân ngươi đừng
vì quá để tâm nghe khiến sơ ý bộc lộ tung tích qua tiếng chép miệng chỉ
vừa mới đây. Có phải ngươi tỏ ý phục vì khí phách đầy nhiệt huyết của Phi
Thạch?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.