KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 3 - Trang 255

Bẩy mươi ngày anh ta chỉ đứng trước gương. Bây giờ nhìn vào cái
ngớ ngẩn của nó. Và đây là về đàn ông - tôi nghĩ họ đã cho một dữ

liệu về đàn ông chứ không về đàn bà bởi vì điều ấy thì không thể
đếm được. Đàn bà cứ đứng trước gương, chỉ để ngắm mình. Một

lần bạn nhìn, thế là xong! Bây giờ bạn tìm cái gì? Cái gì bị mất sao?
Hay bạn không thể tin được rằng đấy là bạn?
Nếu bạn thấy toàn bộ các hoạt động của cuộc sống thì nó thật chán.

Nhưng nếu kiếp sống chỉ có một, thì nó cũng không đến nỗi chán
thế. Đó là lí do tại sao người Ki tô giáo, người Mô ha mét giáo và

người Do Thái không thể rất mang tính tôn giáo. Hindu giáo, Jaina
giáo, Phật giáo, đã đem phẩm chất khác cho tôn giáo. Họ nói cuộc
sống đã như vậy hàng triệu lần rồi: sinh đi sinh lại, hoá thân đi hoá

thân lại. Cuộc sống không chỉ một kiếp sống; một kiếp chỉ là một
bước chuyển của bánh xe. Bánh xe đã chuyển từ lúc bắt đầu vô

thuỷ. Và bạn đã làm cùng một điều hàng triệu lần, vậy mà bạn vẫn
không chán sao? Thế thì bạn phải hoàn toàn ngu ngốc. Người thông

minh nhất định trở nên chán.
Chán là tính người. Và bởi vì con người có thể chán nên con người
có thể cười nữa. Tiếng cười là cực kia của cùng năng lượng. Toàn

bộ phổ là ở giữa chán và cười.

Đó là lí do tại sao tôi hay dùng nhiều chuyện cười thế - bởi vì tôi biết

chân lí tôn giáo là rất chán. Cho nên trước hết tôi đưa bạn tới cái
chán, tôi đi vào vấn đề tinh tế - hừ? - tôi đưa bạn vào cái chán. Khi

tôi thấy bây giờ thế là quá nhiều và bạn sẽ không thể nào chịu đựng
thêm được nữa, thì tôi kể cho bạn chuyện cười. Con lắc văng trở lại.

Bạn lại vui sướng. Lần nữa tôi có thể làm cho bạn chán. Bạn tươi
tắn, bạn sẵn sàng. Bạn có thể vẫn chịu đựng thêm được mười,

mười lăm phút nữa. Khi tôi thấy rằng bây giờ bạn đang đi tới giới
hạn của mình, rằng bạn sẽ phát điên vì tôi - tôi không muốn bị giết -

lần nữa, ngay lập tức tôi kể cái gì đó để cho bạn có thể cười, và bạn
có thể tha thứ cho tôi.
Chán và cười là hai phẩm chất quan trọng nhất của tâm thức con
người, nhưng mọi người thường lại không nhận biết về cả hai. Khi

bạn chán, trước khi bạn trở nên nhận biết, bạn đơn giản bị bận tâm
vào hoạt động nào đó khác đem lại niềm xúc động, cảm giác mới.

Bạn đi xem phim, bạn ngồi trước ti vi; bạn tới bạn bè, bạn bắt đầu
nói với ai đó, với hàng xóm. Bạn không có gì để nói, người ấy không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.