bại." Bây giờ bạn cảm thấy rất nhẹ nhõm. Bạn vẫn còn bị phá sản,
điều đó chẳng thay đổi gì cả. Việc phá sản của bạn sẽ vẫn còn đó,
nhưng bạn cảm thấy được thoả mãn chỉ bởi việc giải thích rằng
trong kiếp sống quá khứ của mình bạn đã làm điều gì đó sai, và đó
là lí do tại sao bạn đang khổ. Bây giờ câu trả lời có đó, câu trả lời
thoả mãn cho câu hỏi của bạn, nhưng vấn đề vẫn còn lại không bị
đụng tới. Vấn đề là ở chỗ bạn phá sản. Lời giải thích nào bạn có
được chẳng tạo ra khác biệt gì.
Ai đó nghèo và người đó bao giờ cũng cảm thấy, "Mình là người tốt,
lương thiện, chân thành, và mình nghèo." Thế rồi ai đó giải thích,
"Cuộc sống này bạn là người tốt, lương thiện, tất nhiên trong kiếp
sau bạn sẽ được trả đủ cho điều đó. Không có bất công nào đâu. Có
thể có chút ít chậm trễ," họ nói ở Ấn Độ, "nhưng không bao giờ có
bất công cả. Thượng đế sẽ trả cho bạn - đợi đấy, tin cậy đi." Nhưng
người đó nói, "Nhưng tôi nghèo, và tôi đói." Và thế rồi họ sẽ nói rằng
trong kiếp sống quá khứ bạn đã làm điều gì đó sai, nghiệp xấu, cho
nên bạn đang khổ. Điều làm cho mọi thứ thành rõ ràng.
Đó là lí do tại sao ở Ấn Độ đã không có lấy một cuộc cách mạng nào
trong lịch sử năm nghìn năm - bởi vì cách mạng bị việc giải thích về
nghiệp giết chết. Không thể có cuộc cách mạng nào ở đây được.
Không có nhu cầu cho cách mạng: lời giải thích là đủ. Người nghèo
là nghèo, người giầu là giầu; người giầu là giầu bởi vì người đó đã
làm nghiệp tốt, còn người nghèo là nghèo bởi vì người đó đã làm
nghiệp xấu. Bây giờ nếu người nghèo cố gắng làm cách mạng nào
đó, người đó thậm chí sẽ phải chịu đựng cả trong tương lai - lại
nghiệp xấu: bạo hành, thế này thế nọ. "Cho nên, ít nhất thì bây giờ,
đừng làm gì xấu cả. Chịu đựng, và trong kiếp tới"... và chẳng ai biết
cái gì xảy ra trong kiếp tới, cho nên đó là cách giải thích rất hay.
Vâng, Marx không sai khi ông ấy nói rằng tôn giáo là thuốc phiện
cho mọi người; nó đã được dùng theo cách đó. Không phải là tôn
giáo thực như vậy đâu, nhưng tôn giáo đã từng được dùng như
thuốc phiện. Thế thì mọi người đều có thể bị đánh thuốc phiện.
Tôi muốn nói điều này cho bạn: đừng bao giờ bận tâm về lời giải
thích. Nhìn sự kiện, và nhận biết về sự kiện, và đừng quá bận tâm
về lời giải thích. Bằng không thì bạn sẽ cứ tiếp tục mãi: bạn đã làm
điều gì đó sai trong kiếp sống quá khứ của mình, đó là lí do tại sao
bạn bạo hành thế, hung hăng, đầy những giận dữ. Nhưng bạn chưa