KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 4 - Trang 257

xuyên thấu, nó biến mất. Chỉ bằng quan sát thôi, đích xác như bạn
đem ánh sáng vào phòng tối, bóng tối biến mất. Và cùng với bóng

tối tất cả các vấn đề đã từng tồn tại cùng bóng tối cũng biến mất.
Chẳng hạn: nếu bạn đi vào trong nhà tối thỉnh thoảng bạn loạng
choạng va phải đồ đạc, và bạn trở nên giận dữ, và bạn nói, "Kẻ thù

nào đó tồn tại ở đây!" Và thế rồi bạn dò dẫm trong bóng tối; bức
tranh trên tường rơi vào đầu bạn và bạn điên tiết và bạn muốn đập

nát mọi thứ. Nhưng tất cả những vấn đề này đều do bóng tối tạo ra.

Đem ánh sáng vào, đem nhận biết vào, và thế thì bỗng nhiên bóng

tối biến mất - và cùng với bóng tối biến mất bạn không còn loạng
choạng đâm phải đồ đạc nữa, và bức tranh không rơi vào bạn, và

không có giận dữ và không có phát rồ, và bạn không điên tiết lên, và
bạn không phát khùng. Những vấn đề đó đều có liên quan tới bóng

tối; chúng biến mất cùng bóng tối.
Ở phương Tây họ bắt đầu phân tích: "Sao bức tranh lại rơi xuống?"
Bây giờ, thật là chuyện rất tốn kém để đi tới nhà phân tâm và nhận

được việc phân tích: "Tại sao bức tranh này lại rơi ngay chỗ đầu
tiên? Phải có cái gì đó sai trong thời thơ ấu của bạn, giữa bạn và mẹ
bạn - bằng không thì tại sao bức tranh lại rơi? Sao bạn đã loạng

choạng va vào đồ đạc? Bạn phải là nguồn gây ra tai nạn - bởi vì
người khác đã đi qua cùng phòng ấy và họ đã không loạng choạng

va vào đồ đạc. Cho nên điều đó chỉ ra điều gì đó về tổn thương thời
thơ ấu của bạn. Có thể khi bạn mới được sinh ra, bạn bị mắc kẹt, và

bác sĩ đã phải kéo bạn ra. Cho nên từ đó bạn đâm ra loạng choạng.
Và bạn cứ loạng choạng mãi. Bây giờ tổn thương đó phải được làm

tan biến." Những điều này - bạn cười - nhưng họ đã trở thành những
triết gia rất nghiêm chỉnh ở phương tây đấy. Và có những người đề

xuất lớn lao trong số họ, và mọi người đều tuyên bố rằng mình đã
tìm ra giải pháp cuối cùng.
Ở phương Đông chúng ta đã không làm việc theo cách đó; chúng ta
không hỏi 'tại sao'. Chúng ta nói, "Bức tranh đã rơi xuống, vậy là bức

tranh đã rơi. Bây giờ tôi bị mắc kẹt bởi nó, vậy là tôi bị mắc kẹt. Vấn
đề không phải là với bức tranh, vấn đề không phải là với đồ đạc, vấn

đề là phòng tối quá." Tất nhiên, bạn chưa bao giờ loạng choạng va
vào bóng tối - thấy ra vấn đề đi - bạn loạng choạng va vào đồ đạc;

bạn chưa bao giờ loạng choạng va vào bóng tối. Bức tranh rơi vào
đầu bạn và làm bạn bị thương; bóng tối chưa bao giờ rơi vào đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.