đến ngưỡng thiên tài. Ông nói về cảm giác thúc bách mình phải ngấu nghiến
những bài nghiên cứu quan trọng và những khái niệm toán học cho đến khi
hiểu cặn kẽ những khái niệm đó. Hay nói cách khác, trí tuệ thiên tài của ông
chẳng liên quan nhiều đến tài năng thiên phú mà là quyết tâm luyện tập có
chủ đích. Thông qua những nghiên cứu riêng và được truyền cảm hứng bởi
những tấm gương như Feynman, tôi quyết định rằng bước đi đúng đắn đầu
tiên để làm mới lại nguồn vốn liếng sự nghiệp của mình chính là tập trung
vào việc tìm hiểu cặn kẽ những kết quả nghiên cứu khó hiểu nhất trong
ngành.
Để khởi đầu, tôi chọn một bài luận được trích dẫn nhiều trong lĩnh vực
nghiên cứu của tôi và cũng được đánh giá là khó nắm bắt. Bài luận này chỉ
tập trung vào một kết quả duy nhất - phân tích về một thuật toán đưa ra giải
pháp tốt nhất cho một vấn đề nổi tiếng. Rất nhiều người đã trích dẫn kết quả
này nhưng ít ai hiểu được các chi tiết hỗ trợ cho nó. Tôi quyết định rằng việc
nắm bắt bài luận nổi tiếng này sẽ là minh chứng hoàn hảo cho kế hoạch
luyện tập có chủ đích của tôi.
Bài học đầu tiên tôi nhận được đó là: Kiểu hoạt động phát triển kỹ năng này
rất khó. Khi đọc đến phần khó hiểu đầu tiên trong luận điểm chính của bài
viết, ngay lập tức tôi cảm nhận được sự chống đối bên trong. Như thể trí não
của tôi nhận ra được khối lượng nỗ lực mà tôi sắp yêu cầu nó đáp ứng, và để
phản hồi lại, nó phóng thích một làn sóng thần kinh phản đối. Ban đầu thì
chưa sao, nhưng khi tôi tiếp tục kiên trì, nó bắt đầu phá tan sự tập trung của
tôi.
Để chống lại sự phản đối này, tôi thực hiện hai nguyên tắc. Nguyên tắc đầu
tiên là nguyên tắc thời gian: Tôi tự nói với mình, “Mình sẽ chỉ làm việc này
trong vòng một giờ mà thôi. Mình sẽ không quan tâm đến việc liệu mình có
ngất xỉu, hay không hiểu thêm được chút nào, bởi trong một giờ tiếp theo,
đây sẽ là những gì mình tập trung tâm trí.“Nhưng dĩ nhiên là tôi không ngất
xỉu và cuối cùng thì tôi cũng hiểu ra được. Trung bình thì mất khoảng 10
phút để làn sóng chống đối dịu bớt. Khoảng thời gian 10 phút đó lúc nào