Jordan cầm lấy cây đàn Martin cũ kỹ và chơi một đoạn solo chẳng hiểu sao
anh vẫn còn nhớ được trong bài “Jessica”. Anh nói, “Giai điệu này thật tuyệt
vời.”
Những bài luyện tập đầu tiên của Jordan không chỉ đòi hỏi anh phải liên tục
vượt qua giới hạn thoải mái của bản thân, mà còn đi kèm với việc góp ý tại
chỗ. Thầy dạy của anh luôn có mặt ở đó để “can thiệp ngay và chỉ cho tôi
thấy nếu tôi làm hỏng bản hòa âm,“anh giải thích.
Khi quan sát chế độ luyện tập của Jordan bây giờ, bạn vẫn có thể thấy những
đặc điểm này - trạng thái căng thẳng và thông tin phản hồi - vẫn là trọng
tâm. Để bắt kịp cách gảy đàn mở rộng mà anh cần cho giai điệu mới của
mình, anh liên tục điều chỉnh tốc độ luyện tập cho đến một thời điểm mà nó
vượt qua giới hạn thoải mái của bản thân. Khi đánh sai một nốt, anh ngay
lập tức dừng lại và bắt đầu lại từ đầu. Đây chính là thông tin phản hồi ngay
tức khắc cho anh. Chỉ đứng xem thôi mà bạn đã có thể cảm thấy không thoải
mái trước nét mặt căng thẳng và những nhịp thở liên hồi của anh trong quá
trình luyện tập - Tôi không thể tưởng tượng được cảm giác thực sự làm nó
như thế nào. Nhưng Jordan lại rất vui vẻ luyện tập như vậy hàng giờ liền.
Điều này lý giải tại sao Jordan lại bỏ tôi lại hít bụi đằng sau. Tôi chơi đàn.
Còn anh thì luyện tập. Mark Casstevens, nhạc công của phòng thu The
Nashville cũng tán thành với quyết tâm liên tục vượt qua giới hạn của bản
thân này. Khi tôi nói chuyện với ông, ông đang trong quá trình từ từ bắt kịp
tốc độ của một “giai điệu phức tạp mới ở tông Si thứ có rất nhiều hợp âm
Barre và những đối âm khó chịu.“Kể cả một người với trình độ đạt được các
giải thưởng (theo nghĩa đen) như Casstevens (Viện Hàn Lâm Nhạc Đồng
Quê vừa mới phong tặng ông danh hiệu Nhạc Sĩ Đặc Biệt của Năm) cũng
không thể tránh được nhu cầu “vượt ra khỏi vòng an toàn của mình để luyện
tập.”
Ông có chung ý tưởng về những buổi luyện tập kéo dài và nâng cao khả
năng với Jordan, “Tôi tập trung phát triển cơ bắp trí nhớ, bằng cách lặp đi