qua được công án này. "Tôi suy nghĩ liên tục về công án đó, "anh ấy kể với
tôi. "Tôi mang nó vào giấc ngủ, để nó chiếm hữu cơ thể mình."
Rồi anh cũng giải được nó.
"Một ngày, lúc đi dạo trong rừng, trong một khoảnh khắc khi tôi nhìn vào
những chiếc lá, 'tôi' biến mất.Chúng ta đều trải qua những chuyện như vậy
nhưng không quan tâm. Còn tôi đã có sự chuẩn bị cho trải nghiệm này. Tôi
nhận ra, 'Đây chính là toàn bộ công án.' "Thomasđã có được cái nhìn về sự
hợp nhất của tự nhiên vốn hình thành nên cốt lõi sựhiểu biết về thế giới của
Phật giáo. Chính sự thống nhất này đã đưa ra câu trảlời cho công án. Vô
cùng hào hứng, tại buổi phỏng vấn tiếp theo với tu sĩ cấp cao, Thomas đã
làm một cử chỉ - "một cử chỉ đơn giản mà bạn vẫn làm thường ngày"- điều
này cho thấy rõ ràng rằng anh ấy hiểu được lời giải công án một cách trực
giác. Anh ấy đã vượt qua được cánh cổng thứ nhất: trở thành học viên chính
thức của Thiền tông.
Không lâu sau khi vượt qua công án Mu, Thomas nhận ra niềm đam mê của
mình. Anh đang đi bộ trong chính khu rừng mà anh giải được công án. Với
sự thấu hiểu sâu sắc sau khi vượt qua Mu, anh bắt đầu hiểu được những bài
giảng khó hiểu của các thầy tu cấp cao. "Khi đi bộ trên con đường mòn, tôi
nhận ra các bài giảng đều nói về những điều tương tự như công án
Mu,"Thomas nói. Nói một cách khác, chính là đây. Đây chính là những gì
mà cuộc sống của một Thiền sư có được: cái nhìn ngày càng sâu sắc về vấn
đề cốt lõi.
Thomas đã đạt đến đỉnh cao của niềm đam mê - anh đã có thể tự hào nhận
mình là một học viên Thiền tông - vậy mà anh ấy vẫn không có được sự
bình an và hạnh phúc mà anh từng mơ mộng.
"Thực tế thì chẳng có gì thay đổi cả. Tôi vẫn là con người cũ, vẫn có những
nỗi lo lắng tương tự. Tôi nhận ra điều này vào một buổi chiều Chủ nhật, và
tôi bật khóc."