KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 107

miễn dịch với thứ gọi là "khí thế" này.

Bản thân nàng cũng có thể học được một hai phần dáng vẻ đó.

Lúc Hoàng Đế đang suy tư về vấn đề khó giải này, Tiết Bích Đào đã

như đi lạc vào cõi thần tiên, bay đến với mỹ thực.

Bởi vì chuyện cháo mồng 8 tháng chạp, ở trong buổi tiệc nàng không

ăn gì mấy, hiện tại bụng đã đói meo. Trong mơ giải khát mà ở trong lòng
đang điểm tên đồ ăn: "Tạc cuốn quả nhi, quái tán đan, quái toan Yến nhi,
quái chỉ bạc, quái bạch món lòng, trôi nổi mắt gỗ, quái mắt gỗ, tạc tú cầu,
vây cá tam tiên, gà hạt dẻ...... Ôi, đói quá."

Đang muốn dùng khăn lau nước miếng, chợt một trận choáng váng

truyền đến, theo phản xạ nàng dựa vào bả vai Hoàng Đế đang ở bên cạnh,
ôm cổ hắn, dín chặt cả người mình trên người Hoàng Đế.

"Hoàng Thượng......." Giọng nói mềm như bông lọt vào tai Hoàng Đế,

một cỗ ngứa ngáy tận xương đánh úp tới hắn.

Môi mỏng nâng lên, thần sắc vẫn không tốt lên.

Hoàng Đế ngồi ở trên giường nệm, quay người Tiết Bích Đào đang bị

quay cuồng trong lòng ngực mình lại, mặt đẹp cúi xuống.

Tư thế này, thế nào lại giống như khi còn nhỏ lúc không ngoan, bị ba

mẹ giáo huấn đánh vào mông vậy.

Vừa nghĩ vậy, trong nháy mắt mặt Tiết Bích Đào đen lại.

Càng làm cho nàng phát điên chính là, Hoàng Đế quả nhiên theo cốt

truyện hỏi nàng: "Biết sai chưa?"

Sai, sai cái muội muội ngươi ý!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.