KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 153

Uyển Hề biết xưa nay chủ tử là người không kiên nhẫn, nếu lúc này

người đang quỳ không phải mình- người có tình cảm sâu sắc từ nhỏ cùng
lớn lên thì đã sớm bị kéo xuống dùng những thủ đoạn xấu xa, tra tấn đến
khi chịu nói mới thôi.

Nàng ta dập đầu lạy thật sâu, trán chạm vào nền đá cẩm thạch lát gạch

men sứ, hàn ý lạnh băng xông thẳng đến trán, nàng nghĩ vẫn chưa lạnh đủ.

Buông tay áo hẹp ra, nó liền tùy tiện rũ xuống, dán sát vào, hiện ra nếp

nhăn, dấu vết gấp khúc.

Hai người một đứng một quỳ, cứ giằng co như vậy hồi lâu, trong cung

điện lặng im.

Một hồi lâu Lệ Tần không có được câu trả lời, tính tình bị áp xuống

rốt cuộc bùng phát, nàng lấy chung trà kia lại, ném chung trà xuống đất,
sượt qua tóc mai Uyển Hề, "Choang" một tiếng, mảnh sứ vỡ vụn văng đầy
đất, nước trà bắn tung toé. Trên cổ Uyển Hề thậm chí bị cắt một vết nhỏ,
chảy ra một vệt máu, nàng ta lại tựa như chưa từng nhận ra.

Lệ Tần tức giận tận trời: "Rốt cuộc ngươi có chuyện gì gạt bổn cung

không thể nói!? Bổn cung bảo ngươi nói!"

Móng tay thật dài kia cắm ở trên bàn tạo ra một ấn ký nông sâu, hộ

giáp với hoa văn xinh đẹp cũng bởi vậy mà đứt gãy thành hai ba miếng.
Nàng lại không hề có cảm giác đau.

Lúc ban đầu thậm chí nàng cho rằng, Uyển Hề giấu nàng làm chuyện

xấu sợ bị phát hiện, mới có thể hoảng loạn thất thố như vậy. Cho đến khi
một tiếng nương nương của Uyển Hề, nàng mới bỗng nhiên lĩnh ngộ người
kia chính là Uyển Hề, là Uyển Hề hiểu lòng nàng, cùng nàng lớn lên, ai
cũng có khả năng phản bội nàng, chỉ có Uyển Hề là sẽ không.

Vậy đến tột cùng vì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.