KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 155

Trái tim Uyển Hề lại bị bóp nghẹt, nàng tưởng như không thể chịu

đựng được.

Nàng phải nghĩ biện pháp.

Đúng, nàng giúp chủ tử tỉnh lại, đúng...

"Linh lạc thành nê niễn tác trần[2]."Uyển Hề bỗng nhiên mở miệng,

từng câu từng chữ, thanh âm vô cùng run rẩy, nàng không nắm chắc có thể
giúp chủ tử khôi phục lại, nàng chỉ có thể thử một lần, "Chỉ hữu hương như
cố[3]. Chủ tử, thời điểm ngài chợt nghe câu thơ này liền cười Tiết mỹ nhân
kia làm ra vẻ. Ngài nói, đã hóa thành bụi đất, còn muốn lưu giữ hương làm
chi. Ngài muốn chính là phải làm đóa hoa rực rỡ trên cành, người người
tranh đoạt kia, lại không ai có thể cướp đi phong thái của ngài. Ngài còn
nhớ rõ không?"

Lệ Tần mấp máy môi, hồi lâu, tiếng nói khàn khàn truyền đến, vẫn là

một câu kia: "Ta nói rồi, ta không sao."

Lúc này Tiết Bích Đào nhất định không biết chủ tớ ở Hàm Phúc cung

tham khảo bài thơ mà nàng rập khuôn bài Vịnh mai của Lục Du để ngụy
trang khi Hoàng đế vừa đe dọa vừa dụ dỗ.

Lúc này, nàng tự mình tiếp nhận trâm hoa cúc của Hoàng hậu ban

thưởng, lâm vào suy nghĩ sâu xa.

Ngày mùa đông thưởng trâm cúc hoa, thật là kỳ lạ. Chẳng lẽ Hoàng

hậu muốn nói hoài niệm mùa thu trước khi nàng - Tiết Quý nhân được sủng
ái này vào cung sao? Rất gượng ép.

Nàng nắm cổ tay áo, che miệng văn nhã ngáp một cái.

Thôi không nghĩ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.