KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 188

"Hai người mỗi người mỗi vẻ, chờ thi đấu họa nghệ xong, trẫm lại

bình phán." Hoàng Thượng nhẹ nhàng nói một câu, suy nghĩ rõ ràng không
chú ý đến vấn đề này.

Mới vừa nghe khúc, lại nhìn người ngâm khúc trước mắt, đôi mắt hoa

đào kia, làm hắn không khỏi nhớ tới ánh mắt của nàng mỗi lần thừa nhận
không được tình dục lại chưa thỏa mãn. Lại thêm đóa hoa đào đỏ rực giữa
trán, hắn phảng phất nhìn thấy nàng mặc một thân phấn y ngồi trên cây hoa
đào, nhìn đầy trời đầy sao nhỏ giọng xướng khúc, đợi cho ánh trăng lên
cao, liền nhẹ ngẩng khuôn mặt nhỏ tinh xảo, hưởng thụ đêm lạnh, hấp thu
thiên địa linh khí.

Nếu nàng không phải đào hoa tiên tử, thì chỉ có thể là đào hoa yêu cơ.

Hắn thầm nghĩ.

Chẳng qua trong giây lát sau, hắn liền vì ý nghĩ của chính mình mà

cảm thấy buồn cười.

Này đó đều là những cảnh tượng ảo tưởng chỉ có tiểu hài tử mới thích

, như thế nào hắn lại nghĩ đến nhỉ.

Đối với họa nghệ, hai người tự nhiên có thể đồng thời thi đấu. Lúc này

Tiết Bích Đào càng cổ quái, nàng yêu cầu cung nhân bôi lên ở giấy vẽ một
tầng keo không màu, sau đó lại lấy ra một hộp phấn mười hai màu.

Ngay cả Phó Ôn Bội đang huy bút vẽ tranh cũng thường thường tò mò

nhìn xung quanh.

Bùi Duẫn Nhi 'hảo tâm' nhắc nhở: "Tiết tỷ tỷ, lúc này đang thi vẽ

tranh, ngươi đây là......" Nàng tuy còn không biết Tiết Bích Đào lấy phấn
hộp làm gì, nhưng ngụ ý, là muốn mưu lợi, không phải vẽ tranh.

Kiến thức qua cầm nghệ của Tiết Bích Đào, nàng cảm thấy nàng ta chỉ

sợ cũng không biết vẽ tranh đâu. Chắc do nàng ta ốm yếu từ nhỏ, gia tộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.