KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 204

ngay cả Hoàng Hậu cũng không dám nhìn hắn như vậy. Các nàng đều là
chột dạ, hoặc là khiếp đảm.

Nhưng Tiết Bích Đào lại dám nhìn. Nàng thật sự dám đối mặt với ánh

mắt của hắn, ánh mắt của nàng không giống những người khác, nó có sự
bướng bỉnh kiên định, phảng phất như bất chấp mọi thứ. Hắn cho rằng
mình chính là lý do khiến cho ánh mắt của nàng chấp nhất như vậy.

Nhưng lại sợ hãi, sợ lí do nàng chấp nhất là vì quyền lợi địa vị.

Cho nên hắn không muốn đến Phương Hoa các, sợ rằng đáp án kia

thực sự giống với suy nghĩ của hắn. Vậy hắn phải dùng thái độ như thế nào
đối đãi với nữ nhân mình đã từng sủng ái này đây? Thực lòng đối đãi sao?

Từ nhỏ cho đến bây giờ, đây là nữ nhân đầu tiên khiến hắn do dự mâu

thuẫn, thiếu quyết đoán như vậy.

Vật nhỏ nên cảm thấy vinh hạnh mới phải.

Hắn bất đắc dĩ mà nghĩ.

Bên tai truyền đến âm thanh hừ hừ nhỏ, hắn thu hồi suy nghĩ, cúi đầu

thấy đôi môi hồng thuận cùng chiếc lưỡi nhỏ lè ra, trên vạt áo hắn có một
mảng ẩm ước.

Hắn vừa muốn cười, nâng cằm nàng lên nói: "Thật là cái gì cũng dám

ăn."

"Là cắn! Cắn!" Tiết Bích Đào yếu ớt không cam lòng nói.

Nàng nghe được câu "Ai dạy ngươi nói" liền cảm thấy cực kì tức giận,

dứt khoát táp một miếng. Kết quả một miếng thịt chó cũng không táp được,
ngoạm trúng một đống lông chó.

Đều do mùa Đông quần áo dày!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.