KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 279

Hoàng đế bị kích thích mà không còn cố kỵ gì nữa, thanh âm tình dục

tạo nên sự gợi cảm khác thường: "Bảo bối, mỗi chỗ của nàng đều là của
trẫm, trẫm đoạt cái gì hả?"

Hắn cúi đầu há mồm ngậm lấy cổ nàng, không hề thương hương tiếc

ngọc mà mạnh mẽ liếm mút tạo thành vết hôn đỏ mờ ám, tuyên bố chủ
quyền.

Từ trước đến nay cổ nàng là nơi mẫn cảm, nay lại bị hắn làm cho vừa

tê vừa hơi đau, bên dưới lại đẩy thẳng vào, chỗ phấn nộn đang xiết chặt hắn
co rụt lại, nàng khóc lóc cầu xin nhận thua: "Hoàng thượng đúng, là Hoàng
thượng đúng, ta sai rồi, ư ư, nhẹ, đâm nhẹ thôi..."

Hoàng thượng đột nhiên ngửi được mùi mật đào ngọt ngào như có như

không, hắn buông tha cổ nàng, cúi đầu khẽ ngửi.

"Bảo bối, nàng dùng huân hương?" Hắn biết nàng mẫn cảm, ba thứ

hương liệu linh tinh xài sẽ nổi lên nốt mụn đỏ.

"Không..." nàng cũng rất mơ hồ không hiểu, nàng chỉ bỏ thêm chút

hương sao hắn lại ngửi thấy được?

Hoàng đế theo mùi tìm một lúc, rốt cuộc tìm được nguyên nhân của

mùi hương là chỗ trơn trượt kia, trong mắt hắn có niềm kinh ngạc vui
sướng, hít vào một hơi tán thưởng nói: "Đúng là bảo bối."

"Hoàng thượng, Hoàng thượng..." lúc đầu là nàng không muốn làm,

nhưng sau khi hắn đi ra rồi lại luyến tiếc, chân quấn lấy hắn nũng nịu gọi:
"Mau tới đây." Nàng bị ánh mắt của hắn làm cho động tình không dứt, nhịn
không được liền nói ra lời cầu hoan trắng trợn.

Hắn cười nhẹ, đúng theo ý nàng lại lần nữa xông vào u cốc nhỏ hẹp

của nàng, than thở: "Đúng là tiểu bảo bối thành thật, nên khen thưởng nên
khen thưởng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.