KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 682

"Thần thiếp vẫn luôn nhớ rõ ân huệ này của nàng ta." Nói tới đây,

thanh âm của nàng nghẹn ngào.

Hoàng đế nghe nàng nhắc tới thì nhớ lại, lần đó hắn cho rằng nàng là

một nữ tử khác biệt nhưng lại chẳng có gì bất đồng với hậu phi khác, cho
nên hắn ảo não không đi Phương Hoa các của nàng. Vẫn là cung nữ kia
thỉnh cầu mãi, hơn nữa hắn cũng không thực sự nghĩ cứ như vậy mà ném
nàng ra phía sau, cho nên sau đó mới hoà hảo lại.

Trách không được hiện giờ nàng thương tâm như vậy. Hoàng đế than

một tiếng, càng thương tiếc ôm nàng vào trong lồng ngực, thấp giọng an ủi.

Sau khi nghe xong lòng Mộ Vân càng chôn chặt hơn, khoé mắt xuất

hiện nước mắt. Nàng vẫn luôn cho rằng tiểu thư đã quên, nhưng thực ra
người quên không phải là tiểu thư, mà là chính nàng.

Cho dù nàng biện hộ cho chính mình vì tiểu thư không hề trọng dụng,

các đại cung nữ còn lại cũng xa lánh, hơn nữa nàng đã sớm quen với cuộc
sống phú quý, cho nên nàng vô cùng hoảng sợ sẽ mất đi tất cả những thứ
ban đầu có được. Nàng vất vả chịu đựng hầu hạ tiểu thư đến ngày này, nàng
chỉ muốn đoạt lại ánh mắt của tiểu thư mà thôi, nhưng những cái vinh hoa
đó cũng đồng thời che mắt nàng.

Nàng hối hận đã không kịp rồi.

---

Hoàng hậu ngồi thẳng ở phía trên, nghe cung nữ báo lại thì nhẹ nhàng

bâng quơ nói: "Thất bại thì thất bại, dù sao cũng không phí nhiều tâm lực
cho bố cục lần này." Chỉ là an bài mấy tiểu cung nữ dao động xúi giục bên
tai mà thôi. Nàng vốn tưởng rằng cung nữ này không trung thành với chủ tử
của mình nên muốn bò lên thuyền lớn hơn nữa, cho nên mới cho người
kích động nàng ta, đóng một cây đinh xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.