KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 777

"Vòng tay này của Vân Lũ tỷ thật xinh đẹp." Khi nàng sai khiến lộ

chiếc vòng vàng trên cổ tay, tiểu cung nữ Vân Thanh thấy tỏ vẻ rất thích
thú.

"Là nương nương của chúng ta thưởng cho." Vân Lũ mỉm cười, nhớ

tới cái gì liền nói: "Được cho khi lần trước ta đi báo tin cho Trường Xuân
cung, chả trách ngươi chưa thấy qua."

Vân Thanh nghe vậy thì cầm tay nàng soi dưới đèn để nhìn kỹ, hâm

mộ nói: "Chúng ta không có phúc khí như tỷ tỷ, lại thêm miệng lưỡi vụng
về, tay chân chậm chạp cho nên không được nương nương coi trọng. Chỉ là
hằng ngày cũng không thấy tỷ mang thì phải?" Lời nói có chút chua, nhưng
do nàng ta còn nhỏ nên nghe tới cũng không chói tai.

"Ngày thường sợ có va chạm nên ít khi mang, hôm nay đi dự tiệc với

nương nương tất nhiên không thể để nương nương mất mặt, cũng không
phải là mới mang, ngươi quan sát kỹ ha."

"Hì hì, tuổi còn nhỏ nên thích nhìn xung quanh, hiện nay bị bắt được

mong tỷ tỷ đừng đi cáo trạng với nương nương." Nàng ta cười ngây thơ.

Vân Lũ nghiêm mặt nói: "Cái này còn phải xem tâm tình đã."

Bị nàng ta lôi kéo tay năn nỉ mãi nàng mới chỉ một ngón trên trán

nàng ta, cười nói: "Biết rồi biết rồi, ngươi hoảng sợ tới mức đầu hôn mê
luôn rồi.

Trong phòng truyền ra một tiếng gọi: "Vân Lũ -"

Vân Lũ nghe nương nương kêu nàng, vội buông tay ra không rộn nữa,

đi vào điện. Khuôn mặt hồn nhiên và nụ cười ngây ngô của Vân Thanh
đang đứng trong điện đã dần nhạt, u sơn trong mắt mang theo một chút ý
phức tạp. Dưới ánh sáng nhàn nhạt, khi nàng mở lòng bàn tay ra bốc lên
một hương thơm ngọt ngào của mật ong, hòa vào không khí rồi dần tản ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.