KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 997

thiêu cháy lý trí, bản thân lôi cả cách tự xưng hô của phi tần phân vị cao mà
nàng đã quen nhiều năm ra, nhưng nàng còn không hề hay biết.

"Tiệp dư nói cẩn thận. Hiện tại ngài đã dời ra khỏi chính điện Trữ Tú

cung, không còn chưởng quản một cung." Trinh Bảo lâm lạnh lùng nói.

Ngô Tiệp dư giận phát run, lại lo nếu làm lớn sự tình sợ càng không

tốt, cố gắng ngăn chặn: "Lời đồn có phải là do ngươi tung ra?"

"Tiệp dư nói cái gì?" Trinh Bảo lâm nhất nhất giữ bộ dạng mờ mịt

không biết gì.

"Nói Tào Tuyển thị sở dĩ xông tới Quý phi, đều là do ta khuyến khích.

Bởi vì mưu hại Quý phi bằng thuốc cấm không thành, ôm hận trong lòng!"
Thấy nàng ta không nhận, sắc mặt Ngô Tiệp dư tái xanh, hộ giáp dài nhọn
hướng về Trinh Bảo lâm: "Có phải là ngươi tung ra hay không?"

"Tiệp dư... ăn nói cẩn thận." Trinh Bảo lâm chậm rãi cầm lấy bàn tay

Ngô Tiệp dư, trong lúc cười tăng thêm một tia quyến rũ. "Trong cung người
ta nghĩ thế nào, làm sao một Bảo lâm như ta có thể quản chứ?"

Ngô Tiệp dư hung hăng kéo tay: "Ngươi cho rằng đẩy ta ra là có thể

đảm bảo chính mình vô lo? Nằm mơ! Nếu ta không thể sống ổn, ngươi
cũng đừng mơ tưởng sống yên!"

Tiếng vọng của lời nói vẫn còn, Ngô Tiệp dư bước chân vội vã, căm

giận rời khỏi.

"Chủ tử?" Nguyên Sương thấy chủ tử nhà mình hoảng hốt nhìn về

hướng Ngô Tiệp dư rời đi, mở miệng nhắc nhở.

Tay nắm thành quyền chậm rãi mở ra, lòng bàn tay trắng nõn tinh tế

thình lình xuất hiện một vết thương nhiễm đỏ, chảy ra từng đợt từng đợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.