KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 12

Mãi tới lúc tiếng loa phóng thanh kêu gọi mọi người bình tĩnh thì người
đàn bà ngoại quốc nọ mới hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Người đàn ông không đáp, cứ tỉnh bơ hút thuốc, mặt dửng dưng như
không.
- Xin ông vui lòng thắt dây an toàn.
Người nữ tiếp viên nhắc người đàn ông. Hắn ta nhỏm dậy sờ soạng tìm sợi
dây nhưng hắn chỉ thấy có một đầu, đầu kia Thục đã lấy lộn.
Hắn bèn nhắc Thục điều ấy khiến nàng đỏ mặt. Nhưng gã đàn ông không
để cho Thục bối rối lâu, hắn tỉnh bơ tháo sợi dây nịt của nàng. Những ngón
tay của hắn chạm nhẹ lên lớp da bụng khiến Thục mất bình tĩnh.
- Đứng dậy đi. Hắn nói. Cô đã ngồi lên sợi dây của cô.
Thục đứng dậy vì nàng không biết làm gì khác. Người đàn ông lại tự động
cài dây an toàn cho Thục rồi mỉm cười, nói:
- Xong rồi.
Máy bay chao đi một lúc và mất độ cao đột ngột. Tiếng máy phóng thanh
kêu gọi mọi người bình tĩnh ngồi yên tại chỗ vì máy bay đang cố đáp xuống
đất. Nhưng bây giờ nó như một con diều giấy. Hành khách nôn mửa, la
khóc. Thục gập người xuống mửa thốc tháo, nước mắt nước mũi ràn rụa.
Cô níu lấy vai người đàn ông, muốn lả đi. Phía vai bên kia của hắn người
đàn bà Pháp cũng bám chặt cứng, tóc rối tung bê bết mồ hôi.
Máy bay xóc liên tục cho đến khi một tiếng ầm dữ dội vang lên thì Thục
ngất xỉu trên cánh tay của người đàn ông xa lạ.
***
Thục có cảm giác thật mơ hồ về mình khi tỉnh dậy. Ánh sáng bên ngoài
được lọc qua mấy lớp lá cây trở nên êm dịu. Nàng nằm im, mơ màng như
trong một cơn say nhẹ. Những việc vừa qua hiện ra một cách mơ hồ. Có
tiếng hỏi:
- Cô thấy khỏe chưa?
Đôi mắt Thục định hình trên gương mặt người nữ y tá.
- Đây là bệnh viện? Thục hỏi.
- Vâng. Cô không nhớ tai nạn máy bay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.