KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 86

Những người Lào bản xứ đã quen với cái lạnh như cắt da ở đây, họ leo
xuống đồi thoăn thoắt, ở xa trông họ như những con sóc, những con khỉ con
chuyền từ cành này qua cành kia.
Trần Dũng quyết định trở dậy. Hắn ra khỏi lều, hai môi cắn chặt. Lão khỉ
đột đang đứng nhìn xuống thung lũng. Sườn đồi không dốc lắm nhưng khó
đi vì gốc cây chồi và đá dăm. Mặt trời đã lên nhưng trời vẫn rét buốt.
Sương mù tan dần đi. Hắn thấy lão khỉ đột đang lom khom bên một tảng
đá. Trần Dũng bắt kịp lão, hỏi:
- Gì vậy?
- Con đuông.
Dũng cúi xuống tìm kiếm trong khe đá một lúc nhưng không thấy con gì
cả. Lão già bật cười:
- Chú tìm cái gì vậy?
- Con đuông là con nào đâu?
Lão vạch một bụi chà là ra.
- Nhìn cái đọt đi. Lão nói. Thấy chưa?
- A, bị sâu phá chớ gì?
- Đuông đó. Để tôi bắt một mớ. Ngon lắm.
Lão chỉ cách cho Trần Dũng bắt đuông. Họ bỏ những con ấu trùng trắng
nõn vào trong cái hộp giấy rồi giấu dưới khe đá.
Hai người tiếp tục xuống đồi. Lão khỉ đột đi hai tay không còn Trần Dũng
thì cầm một cái tô đựng bột đậu xanh, vì thế hắn đi chậm hơn lão.
Độ nửa giờ sau hai người xuống tới thung lũng. Bọn thợ lấy mủ có chừng
mười người, không ai chú ý đến sự có mặt của những người mới đến. Lão
khỉ đột biết tiếng Lào nên đi lại nói chuyện vui vẻ trong khi Trần Dũng
đứng lớ ngớ một mình. Hắn cúi xuống móc con dao sau lưng ra, bắt chước
người thợ vạch mũi dao vào thân cây thuốc. Hắn hứng cái chén bột đậu
xanh phía dưới và quỳ xuống đất chờ đợi. Dòng mủ cây rỉ ra, nhỏ giọt
xuống cái chén bột toả ra một mùi hăng hắc khó chịu.
Hắn nói chuyện với người thợ kế bên bằng cách ra dấu. Theo cách ấy hắn
nói rằng hắn là người Việt Nam và hắn đến đây với tư cách du khách đi
thăm cánh đồng Chum. Người thợ hỏi hắn có liên hệ gì với lão khỉ đột, hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.