KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 87

nói là hắn chỉ tình cờ quen lão ta trên đường đi.
Lão khỉ đột đã đi hết một vòng và trở về chỗ Trần Dũng đang đứng. Lão ra
hiệu cho hắn đi theo mình.
Mặt trời đã lên cao, rọi xuống thung lũng một thứ nắng đục u uất, tuy vậy
trời còn lạnh căm căm. Hai người trở lại mấy đám chà là tiếp tục bắt con
đuông. Trần Dũng có vẻ thích thú công việc này. Hắn cầm con đuông mập
tròn, bóng ngời, trong vắt như một thỏi thạch nhỏ, ngo ngoe giữa lòng bàn
tay. Hắn hỏi:
- Con gì đẻ ra con này hả bác?
- Con này cũng như con sùng dưới đất. Loại ấu trùng này được nuôi bằng
đọt cây chà là hoặc cây dừa. Ăn rất bổ.
Trần Dũng đi theo lão. Hắn cầm chiếc hộp giấy đựng con đuông. Hai người
đã bắt đầu thấy nóng. Lão khỉ đột bung mền ra và xếp nó lại trên một tảng
đá. Lão chỉ còn mặc một chiếc xà rông màu xanh đen và chiếc áo kaki vàng
rộng thùng thình.
- Còn lạnh à? Lão hỏi.
- Không. Nhưng tháo mền ra mắc công ôm lắm.
- Chú đưa cái hộp cho tôi.
Trần Dũng đưa hộp cho lão. Lão mở nắp hộp bốc mấy con đuông, thảy vô
miệng nhai tóp tép.
Sau đó hai người trở về lều lão khỉ đột moi trong ba lô ra cái chai nhỏ đựng
một thứ nước sền sệt. Lão trút nước ấy vào cái chảo nhỏ bằng nhôm và bắc
lên bếp lửa.
Trần Dũng xách cái nồi đất đi lấy gạo. Đó là thứ gạo ngon nhất mà hắn
được ăn trong đời. Gạo dẻo như nếp nhưng thơm hơn và ăn hoài không
ngán. Người dân vùng này thường nấu cơm với gạo ấy và ăn với muối ớt,
thỉnh thoảng mới có một bát canh cà chua hay rau cải đắng với nguyên một
con cóc nổi lập lờ. Họ có thói quen không làm thịt những con vật này, có lẽ
họ cho rằng để nguyên con như vậy tô canh trông sẽ ngoạn mục hơn. Trong
khi Trần Dũng suy nghĩ vẩn vơ, lão khỉ đột đã chiên xong những con
đuông, vứt cái hộp giấy rỗng không ra đất. Lão dùng cái nĩa lớn trộn đều.
Trần Dũng bắc nồi cơm lên bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.